Thi thể của Hà Diệp vẫn được đặt ở vị trí cũ, người của Bắc Phòng vốn định phủ vải trắng lên cho nàng, rồi chuyển sang phòng bên cạnh lo liệu. Nhưng sau khi người của Thị Vệ Xử đến, mọi thứ ở Bắc Phòng tạm thời do bọn họ kiểm soát.
Mấy thái giám cung nữ đều thấy bất an, khi bị tách ra để hỏi chuyện, sắc mặt ai nấy đều tái nhợt, đặc biệt là Hạm Đạm.
Kinh Trập thì được Dung Cửu đưa vào một căn phòng riêng để hỏi chuyện.
Dung Cửu: "Vẫn còn giận à?"
Kinh Trập: "Không dám."
"Vậy là đang giận rồi."
Dung Cửu thản nhiên nói, ngồi xuống đối diện Kinh Trập.
Không biết vì sao, Dung Cửu vừa bước vào căn phòng này, căn phòng mà Kinh Trập ngày thường nhìn đã quen mắt, bỗng dưng có ảo giác trở nên quá mức chật hẹp. Khí thế của Dung Cửu quá mạnh, sự hiện diện rõ rệt ấy khó mà bỏ qua được, tràn ngập cả căn phòng.
Kinh Trập: "Không có."
Lặp lại lần nữa.
Sau đó, cậu nhanh chóng chuyển chủ đề.
"Tại sao lần này lại là các ngươi đến điều tra? Trong cung xảy ra chuyện, chẳng phải bình thường đều do Thái hậu phái người tới sao..." Cậu vốn định đánh lạc hướng, nhưng nói một hồi, lại thực sự rơi vào thắc mắc, "Hơn nữa người bên ngoài kia..."
"Vi Hải Đông." Giọng Dung Cửu lạnh nhạt, "Ngươi chắc là có biết."
Tim Kinh Trập thót một cái, quả nhiên không nhận nhầm. Là Thống lĩnh Thị vệ trong cung. Đối với bọn họ mà nói, đây được coi là một nhân vật lớn rồi.
Dung Cửu từ tốn hỏi Kinh Trập xem thời gian qua cậu đã đi đâu, làm những gì, thường xuyên ở cùng với ai, ngày thường thích cái gì nhất...
Kinh Trập khó hiểu: "Không phải nên hỏi ta về chuyện của Hà Diệp sao?"
Sao toàn hỏi về cậu thế này.
Dung Cửu ghé sát lại gần hơn một chút, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Kinh Trập đánh giá. Từng chút, từng chút một, sắc bén như lưỡi dao lướt qua.
Dù đã quen thuộc đến vậy, Kinh Trập vẫn không chịu nổi ánh nhìn chăm chú của Dung Cửu, uy áp quá lớn, khiến sống lưng cậu lạnh toát một cách kỳ lạ.
"Trên tay ngươi, không có mùi máu." Khóe miệng Dung Cửu nhếch lên, vẻ bạc bẽo, "Không phải ngươi giết người."
Kinh Trập: "Cái này nhìn kiểu gì mà ra được?"
Cậu chìa tay mình ra, lật qua lật lại xem hai lần.
Dung Cửu chậm rãi đặt bàn tay mình bên cạnh tay Kinh Trập.
Kinh Trập nhìn đi nhìn lại, cũng chẳng nhìn ra được gì.
Đang lúc trầm tư, bỗng nghe thấy Dung Cửu nói một câu: "Không phải ngươi nói, vẫn chưa đo kích cỡ à?"
Kinh Trập lập tức vứt bỏ những nghi hoặc trước đó, lén lút s* s**ng một lượt trên lòng bàn tay Dung Cửu. Hiện tại đang thẩm vấn, cậu cũng không tiện ra ngoài lấy thước đo, đành dùng ngón tay của mình ướm thử để ước lượng.
Dung Cửu: "Không cần dùng thước sao?"
"Bên ngoài đông người." Kinh Trập đang chăm chú nhìn tay, nói chuyện có chút tùy ý, "Ta ướm thử một chút cũng được mà."
Kinh Trập s* s**ng khắp đôi tay của Dung Cửu, hài lòng ngồi trở lại chỗ cũ.
Quả nhiên kích cỡ cậu làm trước đó vừa khít, nhưng ngón cái còn phải sửa lại một chút, ngón cái tay trái của Dung Cửu dài hơn tay phải một chút, nếu không điều chỉnh thì đeo găng vào sẽ bị căng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!