Kinh Trập ngủ một giấc thật sâu, mãi cho đến khi tỉnh lại, nhìn trần nhà quen thuộc, cậu vẫn chưa hoàn hồn.
Sự khô nóng trong cơ thể đã rút đi, luồng nhiệt lạ lùng dường như muốn nuốt chửng cậu hoàn toàn kia đã biến mất, ngay cả xương cốt cũng trở nên nhẹ nhõm.
Đây là... cậu đã về Bắc Phòng rồi sao?
Cậu về bằng cách nào?
Trong đầu Kinh Trập tràn ngập câu hỏi, nhưng có lẽ do nằm quá thoải mái, cậu lười chẳng buồn động đậy, cứ thế nằm sấp trên giường thẫn thờ.
Cả Bắc Phòng yên tĩnh lạ thường, chỉ còn lại tiếng tuyết rơi xào xạc.
Cậu chợt nhớ ra, đêm qua hình như là đêm Giao thừa.
Bị cái buff chết tiệt kia mê hoặc, cậu quên cả ngày tháng. Lúc gặp Dung Cửu, cậu hoàn toàn chẳng nhớ gì đến chuyện này. Là hắn đã đưa cậu về sao?
Vậy hôm nay, là mùng Một rồi.
Cái Tết ở Bắc Phòng này trôi qua thật nhạt nhẽo.
Nhiều người như vậy, vẫn còn đang bận rộn lo liệu cho tuần thất đầu của Diêu tài nhân.
[Hôm nay là mùng Hai.]
Hệ thống lẳng lặng sửa lại nhận thức sai lầm của ký chủ.
Kinh Trập vừa mới bò dậy liền sững sờ, mờ mịt nhìn ra cửa sổ. Bên ngoài trời đang rạng sáng, không khí còn vương chút hơi ẩm, có lẽ đêm qua vừa có mưa tuyết.
"Sao có thể chứ, ta ngủ một giấc, không thể nào ngủ cả một ngày được..."
[Ký chủ quả thực đã ngủ một ngày một đêm, nếu không thì buff trên người ký chủ làm sao giải trừ được?]
Kinh Trập im lặng. Buff trừng phạt kéo dài ba ngày, tính từ ngày Diêu tài nhân xảy ra chuyện là ngày hai mươi chín tháng Chạp, phải đến sáng sớm ngày hôm sau mới tính là trọn một ngày.
Cậu gặp Dung Cửu trở về vào ngày Giao thừa hôm sau.
Hiện tại Kinh Trập cảm thấy cơ thể đã khôi phục bình thường, điều đó chứng tỏ, đây đã là buổi sáng ngày thứ tư.
Hôm nay là mùng Hai.
Cậu thế mà lại ngủ li bì một ngày một đêm?! Nói chính xác hơn, là một ngày hai đêm.
Kinh Trập cử động tay chân, lại kiểm tra y phục trên người, không thấy có gì khác thường. Cậu cúi đầu nhìn xuống h* th*n, khẽ nhíu mày. Dung Cửu chắc là chưa phát hiện ra thân phận của cậu... đâu nhỉ?
Người thời nay chịu cung hình, không phải cắt trụi lủi tận gốc. Mà là loại bỏ hai viên t*nh h**n, nhưng vẫn giữ lại phần lớn hình dáng bên ngoài.
Đây mới là lý do Kinh Trập có thể giấu giếm đến tận bây giờ, nếu không thì khó mà che đậy được.
Cậu mò ra ngoài dùng nước tuyết rửa mặt, cái lạnh thấu xương khiến cậu rùng mình, cả người coi như hoàn toàn tỉnh táo lại.
Kinh Trập đau đớn rút kinh nghiệm, sau này tuyệt đối không thể bị sắc đẹp mê hoặc mà đưa ra lựa chọn sai lầm.
Ví dụ như lần này ngủ lại chỗ Dung Cửu, tuy người ta có ý tốt, nhưng ngộ nhỡ bại lộ thân phận thì biết làm sao? Sơ sẩy một cái, còn liên lụy đến người ta.
Nhất là còn có cái hệ thống này...
Mấy cái buff trước đây không tính là quá nghiêm trọng, nhưng buff lần này quả thực quá độc ác, suýt chút nữa thì hại chết cậu. Thêm một hai lần nữa, chắc cậu hết đường sống.
[Hệ thống đã tiến hành điều chỉnh sơ bộ, nhiệm vụ đã được sửa đổi.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!