Editor: Qiongne
Beta: Nguyệt Nguyệt
Chuyện
"tuổi thơ của Diệp Linh Ngân bị lừa bán" bị phơi bày, trong căn phòng tối tăm, Hoắc Thẩm Dục vẫn luôn theo dõi động thái trên Weibo nhíu chặt mày.
Diệp Linh Ngân là điểm yếu của Hoắc Cẩn Hành, cũng là vảy ngược.
Đăng ảnh thời đi học thu hút sự chú ý của cư dân mạng, sau đó để mọi người theo dây leo tự đi tìm tòi, đào ra bí mật của Diệp Linh Ngân, sau đó lại bịa ra một mối quan hệ bẩn thỉu rồi phát tán ra ngoài, lợi dụng dư luận đè ép mới là mục đích của anh ta.
Tất cả đều cần thời gian để giải quyết, mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất trong dự kiến.
Vậy mà, bây giờ đột nhiên lòi ra chuyện lừa bán, hai chủ đề này đồng thời đụng nhau, trận chiến diễn ra càng ác liệt.
Đối phương dường như đang chờ một cơ hội, khi anh ta ném ra ngòi nổ, lập tức có người phóng ra ngọn lửa, lửa to bốc cháy hừng hực.
Rầm…
Hoắc Thẩm Dục đấm một đấm xuống xe lăn, lại không vì vậy mà cảm thấy vui vẻ.
Bị một người không biết tên làm loạn kế hoạch, khiến cho anh ta rất sốt ruột.
Người biết được chuyện lúc trước lại không nhiều, Hoắc Cẩn Hành rất có khả năng nhằm vào anh ta. Chuyện đằng sau tuy không phải anh ta tiết lộ, nhưng chuyện trước đó hoàn toàn do anh ta làm.
Ngu xuẩn.
Rốt cuộc là kẻ ngu ngốc nào tự cho mình thông minh, không thể chờ thêm tiết lộ chân tướng năm đó.
Giữa trưa ánh mặt trời thiêu đốt khắp nơi, không khí điều hòa tỏa ra khắp phòng rộng lớn.
Hướng Vân Sương cuộn tròn trên ghế, dùng acc clone đổi mới weibo hết lần này đến lần khác.
Thấy nhiệt độ chủ đề không ngừng lan rộng, Hướng Vân Sương áp điện thoại trước người, nhắm mắt hài lòng cười lên.
Từ khi Thư Tình say rượu lỡ lời, cô ta đã đặc biệt quan tâm đến chuyện này, nhưng điều tra thế nào cũng không tra ra được đầu mối. Sau này cô ta nhiều lần thử thăm dò Thư Tình, nhưng miệng người kia chặt vô cùng, hình như cố ý giữ bí mật cho Diệp Linh Ngân.
Rõ ràng Thư Tình đố kỵ Diệp Linh Ngân, làm sao có thể như thế được?
Nếu là kiêng dè Diệp Linh Ngân móc nối với Hoắc Cẩn Hành, lý do này miễn cưỡng có thể chấp nhận, nhưng nghĩ cẩn thận vẫn là không đúng.
Cô ta biết Thư Tình từ cô nhi viện bước ra, đã nói Diệp Linh Ngân từng bị lừa bán, thì có phải Diệp Linh Ngân cũng từng là người trong cô nhi viện không?
Hướng Vân Sương tìm manh mối lại từ đầu, điều tra đến cô nhi viện mà năm đó Thư Tình từng sống, phí một trận sức lực điều tra hồ sơ phù hợp với tuổi tác của Diệp Linh Ngân, kết quả khiến cô ta vô cùng thất vọng.
Cô nhi viện đó căn bản là không có người Diệp Linh Ngân này.
Hướng Vân Sương vẫn không chết tâm, bắt đầu suy nghĩ Thư Tình làm sao bước vào cô nhi viện?
Ghi chép năm đó đã rất mơ hồ, chỉ biết Thư Tình mất đi người nhà được cảnh sát đưa vào cô nhi viện, manh mối đứt đoạn ở chỗ này.
Tin bịa đặt mà không có chứng cứ cũng vô dụng, thế là cô ta chỉ có thể giữ lại trong lòng, lặng lẽ chờ đợi thời cơ.
"Chị Vân Sương, bây giờ chúng ta vẫn phải bám chặt Diệp Linh Ngân không buông sao?" Trợ lý bên cạnh thở dài,
"lỡ đối phương theo đó điều tra ra chúng ta thì làm sao?"
Trợ lý không hiểu, bình thường nghệ sĩ nhà cô ta làm gì cũng có hệ thống rõ ràng, vì sao gặp phải Diệp Linh Ngân lại như biến thành một người khác, sống chết bám chặt không buông.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!