Trans+ edit: Hi Văn
Beta: Nguyệt Nguyệt
Hàn Đa Lâm.
Một trong số đối tượng thích hợp trong danh sách năm đó, Hàn Đa Lâm là người Diệp Linh Ngân ấn tượng sâu sắc nhất. Từ góc độ nào đó để nói, cô ta cùng Hoắc Cẩn Hành thuộc về cùng loại người, không nói đến tình cảm chỉ cần nói đến lợi ích, hai người ở bên nhau là sự kết hợp mạnh.
Hoắc Cẩn Hành đã thẳng thắn thưởng thức năng lực của Hàn Đa Lâm, cô tức giận đến mức ba ngày không nở một nụ cười với Hoắc Cẩn Hành, bây giờ nghĩ đến có chút ấu trĩ.
Sau này Hàn Đa Lâm bị điều đi phát triển công ty ở nước ngoài, cô dường như quên người đi, hiện tại đột nhiên trở về, còn ở thời điểm quan trọng và nhạy cảm như này. Cô không sợ Hoắc Cẩn Hành thích người khác, chỉ sợ Hoắc Cẩn Hành lý trí vượt qua tình cảm, lựa chọn người khác.
Diệp Linh Ngân mơ hồ chạm vào màn hình, nhãn cầu màu đen xoay vòng, soạn tin nhắn văn bản để gửi, liền đưa tay đặt điện thoại sang bên cạnh:[
Anh Cẩn Hành, hôm nay em trở về Lan Đình Thủy Tạ, đợi anh ăn cơm tối.]
Khoảng nửa giờ sau Anni đưa trợ lý mang lễ phục đến Lan Đình Thủy Tạ, Diệp Linh Ngân hết sức phối hợp công việc của cô ấy, cầm lấy lễ phục lập tức đi thay.
Anni nhắc nhở:
"Diệp tiểu thư, bộ lễ phục này thiết kế rườm rà, lúc mặc ít nhất cần một người giúp, hay là tôi cùng cô đi vào."
Cũng được.
Diệp Linh Ngân đồng ý.
Anni là nhà thiết kế chính, lúc mặc luôn dạy cô làm thế nào để thuận tiện hơn, đợi nhìn thấy sau lưng Diệp Linh Ngân hình xăm bươm bướm kia, Anni có chút kinh ngạc:
"Bộ lễ phục này mặc lưng là thiết kế trần, hình xăm của Diệp tiểu thư sẽ lộ ra."
Không sao.
Khi lần đầu Anni vẽ bản thiết kế cô cũng không tính có trở ngại, không hề chú ý lộ ra hình xăm.
Lễ phục mặc xong, Anni nhìn quanh cô vào vòng, phát hiện lần này kích thước cắt may với thân hình của Diệp Linh Ngân hoàn toàn thích hợp.
"Lúc làm tôi còn đặc biệt thả số đo vòng ngực, mặc lên người vậy mà hiệu quả tốt như vậy." Anni đối với thân hình của Diệp Linh Ngân khen một hồi, lần lượt thay cô đem những vật nhỏ của bộ lễ phục mang lên vị trí thích hợp.
Anni lấy ruy băng hoa cổ, chuẩn bị mang lên cho cô, mới phát hiện trên cổ Diệp Linh Ngân còn mang dây chuyền:
"Diệp tiểu thư, dây chuyền của cô hay là tháo xuống nha?"
Trên mặt dây chuyền được khảm một hoa hồng màu xanh, cánh hoa nhỏ và mỏng manh, so với bộ lễ phục đồng bộ. Diệp Linh Ngân liếc nhìn sau đó thu hồi tầm mắt, vuốt ve chuỗi tràng hạt của mình, nhẹ giọng nói:
"Không cần đổi đâu, tôi mang dây chuyền."
Xương quai xanh cùng chuỗi trân châu bạc khéo léo và tinh xảo, gần như phí công, nhìn bề ngoài như viên ngọc trai khảm vào bông hoa, không ai nhận ra là tràn hạt, dùng nó phối hợp với lễ phục, cũng sẽ không làm lỗi.
Nhưng thật đáng tiếc nếu bỏ qua hoa hồng xanh như thế này, Diệp Linh Ngân suy nghĩ một lát, để Anni lấy ruy băng mang vào cổ tay.
Bộ lễ phục màu xanh này đặc biệt vừa người, vốn dĩ không cần sửa lại kích thước, hai bên đối với lần này rất vừa ý, Anni trước khi đi còn hỏi cô có cần giúp cởi lễ phục ra, Diệp Linh Ngân lắc đầu từ chối.
Sau khi Anni đi, Diệp Linh Ngân lấy điện thoại chụp hoa hồng xanh trên cổ tay, đăng vào vòng bạn bè, mở ra quyền giới hạn chỉ hiển thị cho một người xem.
Không biết có phải là ý đồ của tấm ảnh truyền hiệu quả, rất nhanh Hoắc Cẩn Hành gọi đến: Ăn cơm chưa?
Chờ anh đây. Hàm ý là chưa ăn.
"Hôm nay có việc, em ăn trước đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!