Trans: Pineapple
Beta: Nguyệt Nguyệt
Từ Chu Dương trả lại sợi dây chuyền cho Diệp Linh Ngân, trở về phòng, ngược lại bị trợ lý của mình trêu chọc:
"Từ ảnh đế chờ lâu như vậy, còn phải làm bộ vừa vặn ra ngoài đụng phải."
Trợ lý đã ở bên cạnh Từ Chu Dương nhiều năm, hai người đều là bạn bè, cũng lười giả bộ ngớ ngẩn với anh:
"Tôi có thể thấy được anh có tình cảm với ngôi sao kia, nhưng bản thân anh nên chú ý chừng mực."
Từ Chu Dương đã sớm chuyển từ thần tượng, nhưng Diệp Linh Ngân vừa mới bắt đầu, Phù Thế Ca sau khi phát sóng còn có thể dấy lên một làn sóng nhiệt nam nữ chính, nam chính cùng nữ phụ xen vào cùng một chỗ, đó cũng không phải là chuyện tốt gì.
Từ Chu Dương hai tay đan xen, lập tức cười nói:
"Cậu suy nghĩ nhiều rồi."
Anh thừa nhận mình có chút bị điểm đặc biệt của Diệp Linh Ngân hấp dẫn, tựa như nam chính từ nhỏ sinh trưởng ở thế gia đại tộc gặp được tiểu yêu nữ không tầm thường, sinh ra loại cảm giác mới lạ này.
Nhưng để nói về tình yêu, trước mắt anh vẫn chưa nghĩ xa như vậy, Diệp Linh Ngân thoạt nhìn đối với anh cũng không có ý đó.
Trợ lý gật gật đầu, lúc này mới nhắc tới một chuyện khác:
"Đúng rồi, Thư Tình vừa rồi tới tìm cậu."
"Tìm tôi? Có chuyện gì vậy? Từ Chu Dương hỏi. Trợ lý lắc đầu:"Không nói với tôi, nếu không anh liên hệ với cô ấy hỏi? "
Rất ít người biết rằng, Từ Chu Dương từng có một mối quan hệ với Thư Tình.
Khi đó Từ Chu Dương vừa mới ra mắt không lâu, tình cờ có một cơ hội được Thư Tình giúp đỡ và động viên, hai người cùng một đoàn làm phim quay phim tình cảm, khó tránh khỏi sinh ra tâm lý đồng tình, thuận lý thành chương ở cùng một chỗ.
Nhưng khi họ thoát khỏi cốt truyện và niềm đam mê biến mất, những cảm xúc sai lầm đó sẽ kết thúc.
Từ Chu Dương bấm điện thoại di động, nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị ngày 12 tháng 1 một lúc lâu, cuối cùng vẫn hẹn người nọ ra ngoài gặp mặt.
Thư Tình.
Anh tới rồi. Thư Tình nhìn thấy anh, trên mặt lộ ra một nụ cười nhạt:
"Hôm nay đối với tôi mà nói, đó là một ngày rất đặc biệt."
Từ Chu Dương gật đầu: Tôi biết.
Nhìn ánh mắt không còn như xưa của người đàn ông, Thư Tình thở dài một hơi:
"Vậy anh còn nhớ câu chuyện tôi từng kể cho anh không?"
Lúc trước khi hai người ở bên nhau đều rất trẻ, ôm tâm tính chân thành vì đoạn tình cảm kia mà trả giá, tình cảm nồng đậm, Thư Tình kể cho anh ta nghe câu chuyện của mình.
Sinh ra trong một ngôi làng miền núi nghèo, cô đã bị đối xử bất bình đẳng bởi những hủ tục cũ trọng nam khinh nữ, từ đồ ăn. Sau đó lớn lên một chút, cô được bán cho một gia đình trong thị trấn để nuôi con dâu.
Khi đó Thư Tình còn không gọi là Thư Tình, tên của cô cũng bình thường như cỏ dại khắp nơi ven đường. Cô bị bán vào trấn, mỗi ngày vất vả mệt nhọc cuộc sống, một chút chuyện làm không tốt sẽ bị đánh chịu phạt, nếu trong nhà ai tâm tình không tốt, xui xẻo cũng là do cô.
Thị trấn đặc biệt lạc hậu, tư tưởng của người ở nơi đó đã bị giam cầm, ngoại trừ loại người bị cha mẹ ruột bán đứng như cô, còn có một số người bị lừa gạt.
Thủ phạm không ý thức được sai lầm của mình, nạn nhân không có khả cô phản kháng, cho đến một ngày nào đó, mấy thiếu niên mang theo cảnh sát đến thị trấn, quấy đảo nơi đó long trời lở đất.
Cảnh sát dẫn người điều tra rõ ràng tất cả dân số bị lừa bán trên trấn, có thể tìm được toàn bộ thân phận ban đầu đưa về nhà, thật sự không tìm được sự sắp đặt khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!