Trans: Ying
Beta: Nguyệt Nguyệt
Răng rắc…
Bình nước trong tay Hoắc Cẩn Hành vốn chuẩn bị để đưa qua đột nhiên vang lên tiếng răng rắc, mu bàn tay nổi gân xanh, đôi mày sắc lạnh tràn đầy sát khí, tựa như muốn bóp vỡ nó vậy:
"Quay cái gì thế này?"
Phó đạo diễn thân hình đô con chấn động, dỏng tai lên:
"Ngài cảm thấy có chỗ nào không tốt?"
Kim chủ baba nổi nóng rồi, kể cả không hiểu gì thì cũng cẩn thận mà hỏi một câu, lắng nghe ý kiến của người ta.
Hoắc Cẩn Hành mắt vẫn nhìn về phía trước:
"Nữ thứ, vì sao lại có cảnh đến mức như vậy?"
Phó đạo diễn cảm thấy cổ họng của mình như bị người bóp chặt muốn chết, vừa nơm nớp lo sợ nhớ lại kịch bản, sợ bản thân trả lời sai.
Đến mức độ này?
Không phải là chỉ sát vào một chút thôi ư, làm thế nào lại nghe giống như là một cảnh không thể miêu tả được, sẽ không qua nổi xét duyệt vậy chứ?
Phó đạo diễn vừa thấp thỏm không yên, cố gắng giải thích ý tưởng của cảnh quay muốn thể hiện, cuối cùng đưa ra một câu kết luận:
"Không hôn, chỉ là thể hiện tính cách qua sự tương tác cần thiết của vai diễn thôi."
Giải thích xong, phó đạo diễn mới thấy sắc mặt của ông chủ lớn tốt hơn một chút.
Từ lâu đã nghe nói tổng giám đốc của Hoắc thị không màng sắc dục, thì ra đến cả việc tại phim trường xem diễn viên quay cảnh hôn cũng không thể chấp nhận, may rằng đây chỉ là cảnh của nữ thứ và nam chính, không hôn được.
Khương Chước trong phim gần như là cùng nam chính chóp mũi chạm nhau, nghe được rất rõ tiếng nhịp tim của nam chính đang rộn ràng, từng đợt từng đợt.
Cô biết rằng mình làm quá nhưng thành công rồi.
Không có nụ hôn ngọt ngào của mỹ nhân, thay vào đó là một con dao găm bén nhọn kề ngay sát mặt, ánh lên một vệt sáng sắc lẹm, giống như ánh mắt không hề có chút độ ấm nào của tiểu yêu nữ:
"Khuôn mặt anh tuấn như thế này, lỡ làm bị thương thì thật đáng tiếc."
Đạo diễn hô cắt, cảnh quay bị NG nhiều lần này cuối cũng cũng qua, Diệp Linh Ngân và Từ Chu Dương lập tức thoát vai, kéo dãn khoảng cách.
Qua phân tích và đối diễn, Diệp Linh Ngân cảm thấy rõ ràng là trạng thái của bản thân tốt hơn nhiều.
Cảnh quay kết thúc, Tiểu Ngư lập tức ôm lấy áo lông thay Diệp Linh Ngân khoác lên người, cúi đầu ở bên tai cô nói vài câu.
Diệp Linh Ngân theo bản năng ngẩng đầu ngóng trông, hai người đứng cách nhau một khoảng rất xa, mắt đối mắt, không hiểu sao lại rùng cả mình.
Ánh mắt đấy là gì đây?
Mặt đen thui như muốn ăn luôn cô vậy.
Suýt nữa thì quên, dù Hoắc Cẩn Hành đối với cô có tình cảm nam nữ hay không, thì tính chiếm hữu tuyệt đối là có.
Diệp Linh Ngân nhận lấy điện thoại, mở khóa, gõ chữ chuẩn bị gửi tin nhắn cho người kia.
Lúc sắp gửi đi tin nhắn, đầu ngón tay dừng lại ở phía trên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!