Chương 9: Xuất cung

Thẩm Miên tiện tay lật lật sổ sách mà Trương Thượng thư đưa tới.

Dù có xem không hiểu, y cũng biết đây nhất định là một quyển sổ sách giả.

Chỉ là, giả mà làm vô cùng tinh vi mà thôi.

Cục than đen bên cạnh đang uống nước cũng ghé lại, bò lên vai Thẩm Miên cùng nhìn.

Nói thật, nó vốn thích ngồi trên đỉnh đầu của ký chủ hơn.

—— Tầm nhìn rộng, lại không lo ngã xuống bất cứ lúc nào.

Nhưng vừa mới gặp đã nghe ký chủ mắng chửi, 09 hơi sợ, nếu ngồi lên đầu y sẽ bị mắng tiếp, nên vẫn ngoan ngoãn nằm trên vai.

Thẩm Miên nghiêng đầu liếc qua cục than đen đang chăm chú kia.

"Lần trước ăn bánh ngàn lớp anh đào, ngon không?"

09 gật đầu lia lịa, một cục tròn suýt nữa lắc ra bóng mờ: "Ngon lắm!"

Thẩm Miên nhẹ giọng dụ dỗ: "Vậy đêm nay gọi Ngự Thiện Phòng làm thêm một lần."

09 từng ăn thiệt, theo bản năng cảm thấy có gì không ổn, nhưng bánh ngàn lớp anh đào lần trước thực sự quá ngon.

Mấy tiểu thế giới nó từng đi qua đều không có!

Hồn nhiên như nó, chỉ mất ba giây đã tự thuyết phục mình: "Được được! Còn có ly trà sữa sáng nay cũng ngon lắm!"

Sữa béo ngậy, không chút tanh, trà lại là loại thượng hạng, hệ thống rất mê.

Chỉ tiếc ký chủ cũng thích, nên để lại cho nó chẳng được bao nhiêu.

Thẩm Miên rộng rãi phất tay: "Để lại cho ngươi nguyên một ly."

Nói xong, lời y chợt chuyển hướng: "Có điều——"

09: ...

Không phải chứ, tuy đoán được có gì đó không ổn, nhưng khúc ngoặt này cũng quá nhanh rồi đi!?

Đúng là tên ký chủ keo kiệt bậc nhất.

Nó khịt khịt hai tiếng: "Có điều cái gì?"

Thẩm Miên mở sổ sách ra, đầu ngón tay chỉ vào vài chỗ: "Giúp ta xem cái này."

"Ngươi chẳng phải là hệ thống sao, phân tích dữ liệu hẳn rất giỏi, phải không? Giúp ta rà soát một lượt, chỗ nào có vấn đề thì đánh dấu ra."

09: ?

Lục Chương còn chưa đủ, bây giờ đến hệ thống cũng phải làm công cho ký chủ à?

Rốt cuộc nó đã bị trói với cái thể loại người gì thế này!

Thẩm Miên thấy hệ thống còn đang do dự, lập tức ra điều kiện thêm: "Thêm một đĩa hoa quả, buổi tối còn cho ngươi sờ Tiểu Trà Sữa."

Ánh mắt phân tích đầy lý trí của 09 dần dần sụp đổ, nó rụt rè duỗi móng vuốt nhỏ về phía sổ sách: "Vậy... vậy được rồi."

Dù sao cũng không phải công việc gì quá khó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!