Chương 44: Tân niên

Tết đến rất nhanh.

Vào mùng 1 Tết, sáng sớm Thẩm Miên đã bị Tiền công công gọi dậy khỏi long sàng.

Việc phải làm hôm nay vô cùng nhiều, nên Thẩm Miên cũng đành phá lệ dậy sớm.

Khi bị gọi dậy, y vẫn còn ngã nghiêng trái phải, nhìn cứ như thể giây tiếp theo sẽ lăn thẳng xuống đất.

Theo tục lệ Đại Cảnh, đêm trừ tịch phải đón giao thừa, Thẩm Miên chỉ cảm thấy đầu mình vừa mới dính vào gối chưa được ba giây, đã bị người ta gọi dậy.

Tiền công công cực khổ lắm mới gọi được Hoàng Đế dậy, vừa quay đầu lại, chỉ trong chớp mắt, Thẩm Miên đã ngồi gục trên giường, đầu rũ xuống chăn, lại ngủ mất tiêu.

"Ai u!"

Tiền công công vội vàng đỡ y ngồi thẳng dậy, nhẹ giọng gọi: "Bệ hạ? Bệ hạ?"

"Mau tỉnh dậy đi Bệ hạ, một lát nữa là phải bắt đầu tế tổ rồi!"

Thẩm Miên trong cơn mơ hồ cứ tưởng bản thân đã thay xong long bào, nhưng bị tiếng gọi của Tiền công công làm tỉnh lại, phát hiện mình vẫn còn đang nằm trên giường.

Đột nhiên, y cảm thấy một loại bất lực như thể, rõ ràng mình đã làm xong mọi công việc ở công ty, vậy mà mở mắt ra lại phát hiện mình vẫn còn đang nằm trên giường.

Thẩm Miên ngáp một cái dài, khoé mắt rơm rớm nước, cả người toát lên vẻ sống không còn gì luyến tiếc.

Khổ quá đi mất, mùng 1 Tết nhà ai lại phải đi làm thế này hả?!

Y hít sâu một hơi, lắc đầu như muốn tỉnh táo lại, trong lòng hùng hổ bò dậy, tiện tay tát luôn một cái vào 09 đang nằm ngủ bên gối.

Ngủ cái gì mà ngủ, dậy mau cho trẫm!

Cục than đen lăn "ục ục" từ đầu giường đến cuối giường, mơ mơ màng màng duỗi hai cái móng vuốt bé xíu chống đỡ thân thể, thò đầu ra khỏi đống chăn nhăn nhúm: "Ưm? Xảy ra chuyện gì vậy? Động đất à?"

Thẩm Miên bị oán khí bao phủ, liếc nó một cái đầy bất mãn: "Rời giường!"

Cục than đen lập tức rụt đầu lại: Ồ, xem ra là tâm tình của ký chủ động đất rồi.

09 không dám chọc giận vị ký chủ đang mang oán khí rời giường, nó khẽ lắc mình một hồi cho tỉnh táo hẳn, rồi mới bay lên vai Thẩm Miên, dáng vẻ uể oải chán nản bò tới.

Tiền công công nhìn thấy Bệ hạ nhà mình cứ như giây tiếp theo sẽ ngã ngủ luôn tại chỗ, không khỏi đau lòng, vẫn không ngừng đứng bên cạnh giảng giải trình tự nghi thức tế tổ, sợ y lúc cử hành sẽ phạm sai sót.

Đầu óc Thẩm Miên ong ong như bị gõ trống, bèn dứt khoát giao toàn bộ phần nghi thức ấy cho hệ thống ghi nhớ, dặn tới lúc đó nhắc lại cho y là được.

Bàn luận về 100 trăm cách bị người ta dắt mũi. JPG

......

Mãi đến khi chiếc khăn ấm áp lau tới mặt, Thẩm Miên mới hoàn toàn tỉnh táo.

"Đúng rồi."

Thẩm Miên nhận lấy khăn, giọng vì hơi nóng mà có chút trầm đục: "Cái rương sau bình phong kia là chuẩn bị lễ Tết cho người khác. Ban thưởng năm nay cứ theo lệ cũ, trong mấy cái hộp đó đều có ghi tên, chờ lát ngươi phân phát xuống theo tên."

Tiền công công nghe vậy, động tác khựng lại một chút, sau đó đôi mắt đỏ hoe:

Bệ hạ!

Bệ hạ vậy mà còn đặc biệt chuẩn bị quà thêm cho bọn nô tài, trách không được phải chuẩn bị mấy ngày liền!

Trước đó hắn còn tưởng đều là chuẩn bị cho Lục Chương, trong lòng còn lén mắng Thế tử Vệ Quốc Công mấy ngày.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!