Chương 42: Lại chưa nói trở về thế nào

Vì sinh nhật Thẩm Miên trùng vào dịp Tết Thượng Nguyên, y nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng dứt khoát gộp luôn tiệc mừng Tết Âm lịch và Vạn Thọ Tiết của Đại Cảnh lại thành một.

——Mùng 1 mở yến thiết đãi quần thần, đồng thời triệu sứ thần các nước vào triều bái kiến. Đến Rằm thì tổ chức Vạn Thọ Tiết, cứ theo lệ cũ nghỉ ba ngày, không sắp xếp đại yến chúc thọ gì cả.

Y thật sự không muốn vì sinh nhật của mình, mà khiến cấp dưới phải đi dự một buổi tiệc nhàm chán, chỉ để nịnh bợ cấp trên.

Đến lúc đó chỉ cần gọi vài bằng hữu đến ăn một bữa cơm đơn giản là được rồi.

Thẩm Miên tuần tự ban lễ vật mừng năm mới cho các vị đại thần. Ngoài phần thưởng chính thức, y còn chu đáo chuẩn bị thêm mấy món, lại đích thân chọn một số vật phẩm trong tư khố, để riêng ra làm quà tặng từng người.

Chưa cần y lên tiếng, Tiền công công đã đoán ngay được những món ấy là chuẩn bị cho ai.

Càng gần đến dịp sứ thần các nước lần lượt vào Kinh, Thẩm Miên liền lệnh cho Hồng Lư Tự sắp xếp chỗ ở cho họ tại Tứ Phương Quán. Sau đó, y triệu kiến hai vị đại tướng quân tả hữu Kim Ngô Vệ, dặn dò gần đây nhất định phải tăng cường tuần tra trị an.

Sợ chừng ấy vẫn chưa đủ yên tâm, y lại phái thêm một đội ảnh vệ âm thầm đi theo hộ tống.

"Gọi người để mắt kỹ một chút, nếu bọn họ có gì khác thường, lập tức bẩm báo."

Thẩm Miên vừa sắp xếp công việc cho Thẩm Nhất, vừa lần lượt tra duyệt danh sách người tiến triều và bảng cống phẩm do các nước trình lên.

"Mấy món này."

Y chỉ vào bảng cống phẩm, quay đầu dặn Tiền công công: "Giao cho quan viên phụ trách, sau khi kiểm tra không có vấn đề thì trực tiếp chuyển đến Ngọc Tân Viên ở thành Bắc là được."

Tiền công công sững người: "Bệ hạ, không định để bọn họ trình lên lúc yết kiến, để ngài và các quan viên cùng xem qua sao?"

Thẩm Miên lập tức lắc đầu: "Không không không."

Toàn là sư tử, hổ, lạc đà với voi, nếu đem vào cung trưng bày, đến lúc có con nào phát điên, e rằng năm nay mọi người đều không yên ổn qua Tết.

Dựa vào kinh nghiệm đọc tiểu thuyết trước kia của y, ngoại trừ những lần vây săn, thì thời điểm các nước vào triều tiến cống chính là lúc dễ phát sinh cốt truyện nhất.

Nếu là tiến cống mãnh thú, bất kể đối phương nói hay ho thế nào, một khi đưa vào trong cung, thì chín phần mười sẽ xảy ra sự cố, rồi sau đó rất có khả năng sẽ ngẫu nhiên kích phát mấy tình tiết như "Tập kích Quân Vương" hay "Xả thân hộ giá".

Còn nếu là biểu diễn ca múa, thì một nửa khả năng sẽ dẫn tới cốt truyện ám sát.

Về phần nửa còn lại...

Nửa còn lại thường là kích phát cốt truyện hậu cung cung đấu.

Thẩm Miên trầm ngâm một lúc, cẩn thận dặn dò: "Tới lúc yến hội biểu diễn, mấy tiết mục ca múa hiến tặng của các nước nhớ sắp xếp cách nhau ra một chút."

Y còn chưa đào xong hoàng lăng, cũng không muốn phải dùng đến nó sớm như vậy.

Tiền công công chăm chú quan sát Hoàng Đế, đáy mắt lộ ra vài phần mừng rỡ, lập tức gật đầu lĩnh mệnh rồi nhanh chóng đi truyền chỉ.

Vừa mới dùng xong bữa trưa chưa bao lâu, đã có cung nhân tới báo: Vệ Quốc Công sắp hồi Kinh.

Nghe tin, Thẩm Miên lập tức chuẩn bị tự mình xuất cung ra ngoài thành đón.

Tiền công công vốn đã quen thuộc quy trình, nhanh chóng bắt tay vào chuẩn bị cho Hoàng Đế xuất cung.

——Tuy dạo gần đây tâm trạng của Lục Chương không được tốt lắm, nhưng tâm tình của Tiền công công thì lại vô cùng khoan khoái.

Ở trong mắt hắn, người nào đó cuối cùng cũng đã có chút ánh mắt.

Lục Chương hôm nay được nghỉ hưu mộc, nghe nói phụ thân hồi Kinh, cũng vội vàng sai người trong phủ chuẩn bị đón tiếp.......

Ngoài thành, Vệ Quốc Công thấy Hoàng Đế vậy mà tự mình ra khỏi thành nghênh đón, liền lập tức xuống ngựa hành lễ, trên mặt là vẻ cảm động tới mức như thể có thể rơi máu ngay tại chỗ: "Bệ hạ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!