Chương 41: Cảnh trong mơ

Mãi đến khi Kinh Thành lại rơi một trận tuyết, tiệm lẩu của Tống Thanh Ninh khai trương, cả Kinh Thành liền dấy lên một cơn sốt mang tên "Món ăn Bệ hạ đã ăn", mà mừng thọ đồ của Lục Chương vẫn chưa vẽ xong.

Dù mừng thọ đồ chưa hoàn thành, nhưng số tranh được cất trong ngăn bí mật đầu giường của hắn lại ngày một nhiều lên.

Hắn cẩn thận cuộn từng bức tranh, đè dưới mấy quyển thoại bản mà Thẩm Miên đã tặng, tầng tầng lớp lớp, gần như lấp đầy toàn bộ ngăn bí mật.

Trên tranh có Bệ hạ lúc dương cung ở kỳ săn thu, ánh mắt sắc bén, mũi tên xé gió bắn trúng dải lụa đỏ buộc trên sừng hươu; có Bệ hạ trong ngày sinh thần của Lục Chương, nhẹ nhàng phủi lá khô trên vai hắn.

Lại có một bức tranh khác, vẽ cảnh câu cá, lúc Bệ hạ đang ngồi dưới tán dù, tay cầm cần câu, mắt lim dim muốn ngủ; ngài còn định tỷ thí với thùng cua bên cạnh, kết quả suýt chút nữa bị càng cua kẹp trúng tay, lập tức để lộ vẻ mặt có chút hoảng sợ, xen lẫn không cam tâm.

Còn có——

Còn có ngày ấy trong suối nước nóng, Bệ hạ bám vào bờ vai Lục Chương, tay phải siết chặt đai lưng hắn, ho đến mức hốc mắt ửng đỏ, cả khuôn mặt đều là vẻ kinh hãi chưa tan.

Trên bức tranh, nơi đuôi mắt của thiếu niên kia hơi phiếm hồng, trong đáy mắt còn ánh lên chút lệ quang, áo trên người ướt đẫm, mơ hồ để lộ vòng eo mảnh khảnh. Sườn mặt của y còn đọng mấy giọt châu nước lấp lánh chưa kịp rơi.

Lục Chương đặt bút xong, đầu ngón tay chậm rãi lướt qua dấu nước nơi sườn cổ thiếu niên.

Sau đó, như những lần trước, hắn cuộn bức họa lại, đem thứ tình cảm tự mình không biết đã nảy sinh từ lúc nào, giống như dây leo âm thầm lớn lên, mềm mại mà không thể gặp sáng, cẩn thận từng li từng tí đặt vào ngăn bí mật.

Lại hai ngày nữa trôi qua, Lục Chương triệt để từ bỏ việc vẽ mừng thọ đồ.

Muốn chuẩn bị thứ khác, nhưng đến gần ngăn bí mật kia lại không nỡ lấy ra bất cứ thứ gì.

Hắn thu dọn bút mực, đến kho phủ Vệ Quốc Công, lấy đi khối ngọc dương chi tốt nhất, chuẩn bị tự tay khắc cho Thẩm Miên một món lễ vật......

Cửa ải cuối năm buông xuống, sinh ý tiệm lẩu của Thẩm Miên và Tống Thanh Ninh vô cùng phát đạt. Bên phía Vệ Quốc Công cũng truyền về tin mừng:

Quả nhiên Lan Đê vừa vào đông đã mưu toan Nam Hạ cướp bóc, một lần nữa bị Vệ Quốc Công đánh lui.

Không chỉ đoạt được không ít chiến mã và quân nhu, mà còn bắt sống hai tướng lĩnh đắc lực dưới trướng Lan Đê Vương.

Thẩm Miên là Tân Đế, không bao lâu sau chính là Vạn Thọ Tiết, cũng là sinh thần đầu tiên kể từ khi y đăng cơ. Các phiên bang lần lượt phái sứ giả mang lễ vật tiến cống, đến triều chúc mừng.

Từ thời Thái Tổ trở về sau, Lan Đê xưa nay chưa từng tham gia loại đại lễ này, vậy mà lần này lại bất ngờ dâng thư thỉnh cầu được cử sứ thần yết kiến.

Trên danh nghĩa là mừng thọ, nhưng cả sáng lẫn tối đều hàm chứa ý cầu hòa.

Sau khi nhận được quân báo do Vệ Quốc Công gửi về, Thẩm Miên trầm ngâm rất lâu.

Cốt truyện trong nguyên tác, Lan Đê quả thực ban đầu bị Vệ Quốc Công đánh đến không ngóc đầu lên nổi.

Thế nhưng chẳng bao lâu sau, bởi vì Hoàng Đế đương triều kiêng kị công cao chấn chủ, lại thêm biên cương lương thảo ngày càng khan hiếm, Vệ Quốc Công khắp nơi bị chèn ép trói buộc, ngược lại để cho Lan Đê có cơ hội th* d*c.

Lan Đê dưỡng sức hai năm, rất nhanh liền khôi phục thực lực, thường xuyên quấy nhiễu Nam Hạ.

Tướng mới thay thế Vệ Quốc Công nhiều lần bại trận, đến tận sau khi công chính đăng cơ, Lan Đê vẫn còn tiếp tục quấy rối một thời gian, không ít lần cướp bóc thành trì, mãi đến khi Lục Chiêu thân chinh ngự giá, tai họa này mới bị hoàn toàn diệt trừ.

Chỉ sợ lần này vào triều, Lan Đê bên ngoài tỏ vẻ khuất phục cầu hòa, kỳ thực chỉ đang tìm cơ hội thăm dò Tân đế là thật, lấy cớ hoà đàm để tranh thủ thêm thời gian.

Để phòng chuyện bất trắc giữa đường, Vệ Quốc Công thỉnh chỉ đích thân áp giải tướng lãnh cùng tù binh Lan Đê về Kinh. Sau khi Thẩm Miên chuẩn tấu, thuận tay hồi âm, đề xuất cho phép mang theo cả Lục Chiêu cùng về, để cả nhà sum họp đón năm mới.

Chuyện xấu hổ kia cũng đã qua mấy tháng, y cảm thấy mình đại khái cũng đã thoát khỏi bóng ma lúc đó.

Chủ yếu là... y thật ra rất muốn để Lục Chiêu và Tống Thanh Ninh làm quen một chút.

Xem xem hai người cùng hội cùng thuyền này, liệu có thể sinh ra phản ứng siêu cấp lao động gấp bội hay không......

Trong chủ trướng, Vệ Quốc Công nheo mắt nhìn tiểu nhi tử đang điên cuồng từ chối cùng mình hồi Kinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!