Chương 4: Cảnh cáo

Về chuyện vì sao không thượng triều mà khánh công yến vẫn diễn ra như thường, Thẩm Miên tự mình bày tỏ:

Tụ hội thì được, nhưng ai lại muốn mang bệnh đi làm chứ!

Hôm sau, y lén lút viết một bản di chiếu, rồi bắt đầu hết mình hưởng thụ cuộc sống làm Hoàng Đế.

Chỉ cần không phải đi làm, làm Hoàng Đế thực sự rất vui vẻ.

Thẩm Miên thành thạo dùng đũa búng văng đóa hoa tỉa bằng cà rốt trang trí giữa đĩa sang một bên, sau đó chọn chiếc há cảo tôm cách xa miếng cà rốt nhất, bỏ vào miệng nhai nhai.

Không tệ, vỏ mỏng nhân đầy, nguyên liệu cũng vô cùng tươi mới, bảo thủ mà nói, lúc y thức dậy thì con tôm này e là vẫn còn đang nhảy loạn trong bể.

Tiền công công hầu bên cạnh thấy Thẩm Miên gảy miếng cà rốt đi, động tác khẽ khựng lại một thoáng không dễ nhận ra.

Trước khi Thẩm Miên để ý, Tiền công công đã nhanh chóng điều chỉnh nét mặt, cúi đầu dâng lên một bát canh.

Là canh bổ, chẳng rõ bỏ những gì vào, Thẩm Miên uống hai ngụm, chậc một tiếng, cảm thấy mùi vị có chút kỳ quái.

Không thích.

Y tiện tay để bát canh sang một bên, tiếp tục ăn món khác.

Ngược lại, hệ thống có vẻ hứng thú với mọi thứ, ngay cả đóa hoa cà rốt kia nó cũng lén gặm mấy miếng, trông như một tiểu hài tử tò mò.

Thẩm Miên nghĩ đến thứ thuốc sắc còn phải uống ít nhất năm ngày nữa, mỗi lần ngửi mùi đã thấy máu huyết tổn hao, liền mặc kệ nó.

Dù sao cũng chẳng uống được mấy.

09 từ lâu đã quen với việc thay ký chủ uống thuốc rồi.

—— Dù sao thì chỉ cần tắt cảm giác đi là được, nó là một hệ thống có thể co được, cũng có thể giãn được.

Đợi đến khi uống hết thuốc, Thẩm Miên súc miệng xong, chuẩn bị ra vườn đi dạo một vòng thì Tiền công công cất giọng.

"Bệ hạ."

Tiền công công mang theo chút âm trầm: "Ngài xem, hai tiểu súc sinh đã đụng chạm đến long thể hôm trước, ngài định xử trí ra sao?"

Thẩm Miên tiện tay nhét mẩu vụn bánh còn thừa vào miệng hệ thống: "Dẫn tới cho ta xem."

Y muốn nhìn thử xem, rốt cuộc là ai đã khiến y phải uống thuốc suốt bảy ngày trời.

09 vừa nhai bánh vừa: ?

Ai, ai uống thuốc!?

Nó nuốt miếng bánh xuống, lập tức chiếu nội dung kịch bản lên màn hình nhỏ.

Tiền công công đáp khẽ một tiếng, lui xuống cửa, hạ giọng phân phó hai tiểu thái giám đi áp giải đầu sỏ đã khiến Thẩm Miên phải đập đầu tới đây.

"Dẫn lên thì trước tiên cứ tẩy rửa sạch sẽ, đừng để làm bẩn mắt Bệ hạ."

Hai tiểu thái giám lĩnh mệnh lui xuống. Tiền công công vung nhẹ phất trần, thần sắc không đổi. Ngược lại, tiểu cung nữ dâng trà bên cạnh Thẩm Miên thì lộ ra chút thương xót.

Tất cả mọi người trong cung đều biết, vị Tân Đế này, tính tình không được tốt lắm.

Nghĩ tới cảnh tượng đẫm máu có thể sẽ xảy ra sau đây, tiểu cung nữ không khỏi khẽ run lên.

Chẳng bao lâu, Thẩm Miên đã nghe thấy tiếng vật gì đó bị kéo lê vào trong điện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!