Thấy dòng chữ hiện trên màn hình, Thẩm Miên "soạt" một cái rụt tay lại.
Theo động tác của y, dòng cảnh báo sinh mệnh giảm trên màn hình nhỏ cũng biến mất.
Thẩm Miên nhìn chén trà trước mặt, sắc mặt thay đổi liên tục.
Không phải chứ? Làm Hoàng Đế, uống ngụm trà thôi mà cũng có thể nguy đến tính mạng?
Phong thủy trong Tử Cấm Thành này... có phải hơi quá hung rồi không?
Quả nhiên là nghề nguy hiểm cao, e rằng chỉ có các sư tôn trong Tu Chân giới mới có thể sánh kịp.
Thẩm Miên hỏi hệ thống: "Trong trà có hạ độc à?"
Sau hai tiếng "tí tách" của âm thanh quét xét, hệ thống lại lên tiếng: [Không có đâu ký chủ, nhưng trà này vẫn còn nóng, ngài mà uống ngay, sẽ bị bỏng.]
Nó tỏ ra vô cùng đắc ý: [Thế nào? Chức năng này của ta hữu dụng đấy chứ?]
Thẩm Miên còn chưa kịp mở miệng, tên thái giám đầu tiên y nhìn thấy sau khi tỉnh lại đã tiễn thái y rời đi xong, quay trở lại, vừa thấy Hoàng Đế đang trầm mặc, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào chén trà trước mặt, hắn lập tức cảm thấy bất ổn.
Hắn vội bước lên, đưa tay thử nhiệt độ chén trà, lập tức bị phỏng đến rụt tay về.
"Đồ khốn kiếp!"
Tiền công công lập tức kéo tiểu thái giám kia qua một bên, liên tục mắng: "Ngươi làm việc kiểu gì thế hả! Bệ hạ có bị phỏng không? Có cần truyền thái y tới xem một chút không?"
Thấy Thẩm Miên khẽ lắc đầu ra hiệu không sao, Tiền công công mới thở phào một hơi.
Hắn trừng mắt lườm tiểu thái giám một cái, thấp giọng nói với Thẩm Miên: "Vậy nô tài đi thay Bệ hạ rót ly nước khác."
Tiểu thái giám bị kéo sang một bên biết mình đã phạm phải đại tội, đầu gối mềm nhũn, lập tức quỳ sụp xuống đất, toàn thân run lẩy bẩy như sàng gạo, liều mạng dập đầu, nhưng lại không dám nói một lời cầu xin nào.
Không đến mấy cái dập đầu, trán hắn ta đã tím bầm cả lên.
"Được rồi."
Thẩm Miên giật nảy mình, kịp phản ứng liền vội nói: "Ngươi cũng lui xuống đi."
Kẻo lát nữa lại dập đầu đến chết thì nguy.
Tiểu thái giám sợ đến mức đứng cũng không đứng nổi, bị Tiền công công xách thẳng lên, vừa lôi vừa kéo mà lôi ra ngoài.
Thẩm Miên thở dài một hơi thật sâu, ngả người đổ người xuống giường.
Rất nhanh sau đó, Tiền công công đã bưng chén trà mới đổi quay trở lại.
Hệ thống: [Đây là Tiền công công, tổng quản thái giám bên cạnh nguyên chủ.]
Thẩm Miên quan sát người đang khom lưng cúi đầu đứng bên giường, đưa tay cầm lấy chén trà.
Thẩm Miên: "Họ Tiền à, cái tên cũng khá cát tường. Hắn tên gì?"
09: [À, hắn không phải họ Tiền đâu ký chủ, hắn họ Ngô. Chẳng qua nguyên thân cảm thấy tên đầy đủ của hắn nghe không thuận tai, nên cứ gọi hắn là Tiền Dụng (dùng tiền), thế là mọi người cũng theo gọi luôn là Tiền công công.]
Thẩm Miên: ?
Họ Ngô... Ngô, Ngô Tiền Dụng!?
Khốn thật, đột nhiên thấy không cát tường nữa rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!