Chương 11: Trà lâu

Tiểu nhị dẫn theo bốn người Thẩm Miên men theo lối đi lên tầng ba.

Cầu thang từ tầng một lên tầng hai thì còn xem như bình thường.

Nhưng vị trí cầu thang dẫn lên tầng ba lại khác hẳn, mà còn dài một cách bất thường, trước cửa cầu thang còn có người canh giữ.

Khóe mắt Thẩm Miên đảo qua, lập tức cảm thấy tầng ba này, không giống một nơi chỉ để đơn thuần nghe khúc.

Tốt lắm, để y xem thử đại thiếu gia nhà Trương Thượng thư rốt cuộc đang giở trò gì đây!

Tiền công công đi ở sau cùng, trong lòng vô cùng hối hận khi lúc nãy Hoàng Đế nói muốn xuất cung, bản thân không khuyên thêm mấy câu.

Ngoài cung vẫn là quá nguy hiểm!

Nơi này tuy là dưới chân Thiên tử, nhưng lại có chỗ quan phủ không quản được.

Vừa rồi hắn nhìn tiểu nhị này, đã cảm thấy không ổn, bây giờ nhìn lại, quả nhiên chẳng phải hạng người tốt lành gì!

Nếu trên này có thứ gì ô uế lọt vào mắt Bệ hạ, thì biết làm sao cho phải?

Lục Chương đi sát sau lưng Thẩm Miên, theo y lên đến tầng ba, tiểu nhị dẫn họ đi thêm một đoạn ngắn, sau đó khom lưng, mở cửa phòng phía trước cho Thẩm Miên.

Lục Chương nhạy bén nhận ra thân hình Hoàng Đế khựng lại trong thoáng chốc.

Hắn bước lên nửa bước, đứng cạnh Thẩm Miên nhìn vào trong.

Toàn bộ tầng ba của trà lâu đã được đập thông thành một tầng lớn, giữa sảnh có hai nhạc sư đang đánh đàn, nhưng không một ai trong khách nhân là thật lòng đến nghe khúc.

—— Gần như tất cả mọi người đều tụm năm tụm ba ngồi quanh từng chiếc bàn, ánh mắt dán chặt vào những thứ trên bàn.

"Xúc xắc, bài chín, đánh mã......"

Ánh mắt Thẩm Miên quét một vòng, khẽ hừ một tiếng, hạ giọng nói nhỏ khiến tiểu nhị cũng khó lòng nghe được: "Đúng là đa dạng thật đấy."

Y thậm chí còn thấy ở phía xa có hai con chim cút đang bị ép đấu nhau!

Luật pháp Đại Cảnh đã quy định rõ ràng, không được tụ tập đánh bạc, không ngờ gan những người này lại to như thế.

"Công tử?"

Tiểu nhị tươi cười niềm nở nhìn y: "Ngài xem, nơi này có món nào ngài thích chơi không?"

"Hiện tại người còn ít, đến tối người đông, lại càng náo nhiệt!"

Tiền công công đứng phía sau:......

Đây là thứ gì chứ!

Giữa ban ngày ban mặt, dưới chân Thiên tử, mà lại, mà lại!

Hắn suýt chút nữa tức đến ngất xỉu.

Chỉ là so với việc Hoàng Đế thấy cảnh tượng trái phép này mà nổi giận, hắn càng lo hơn là Thẩm Miên lại thấy hứng thú với mấy trò đó.

Mấy thứ này không thể chạm vào được!

Tiền công công đến nay vẫn còn nhớ rõ, năm đó có hai tiểu thái giám vào cung cùng thời với hắn, người nhà hai người đó nghiện sòng bạc, mỗi ngày ngoài xúc xắc và hát xướng ra thì chẳng đoái hoài đến chuyện gì, cuối cùng thua sạch sành sanh, để có vốn đánh tiếp, ngay cả con cái cũng đem bán vào cung.

Trong đầu Tiền công công đã hiện lên cảnh tượng Hoàng Đế lưu luyến nơi sòng bạc, đến mức ngay cả cơm cũng chẳng buồn ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!