Tác giả: Superpanda
Dịch: Mặc Thủy
Giữa năm 2023, hơn bốn năm sau khi "bên nhau".
Lần này, Kinh Hồng và Chu Sưởng không được gặp nhau suốt một tháng. Đầu tiên Kinh Hồng đi công tác, nhưng trước khi anh về thì Chu Sưởng lại đi công tác, rồi trước khi hắn về thì Kinh Hồng lại đi công tác... Vậy là họ không gặp nhau cả một tháng.
Khi Kinh Hồng về, hai người nhớ nhau đến tột cùng.
Về chung một nhà đã bốn năm, nhưng đối với họ, người kia vẫn có một sức hút trí mạng. Họ muốn chạm vào má nhau, chạm vào mái tóc đen, hôn môi nhau, trêu đùa lưỡi nhau, còn muốn cả hít hà cổ nhau, ngắm nhìn cơ thể nhau, thậm chí là nếm thử... của nhau.
Chưa bao giờ là đủ.
Trong hơn ba năm từ 2020 đến 2023, có rất nhiều chuyện đã xảy ra ở hai đế quốc Phiếm Hải và Thanh Huy.
Nhiều cuộc khủng hoảng khác nhau xảy ra bất ngờ, cả thế giới mất cảnh giác. Môi trường kinh tế toàn cầu năm nay trở nên quá tồi tệ đến nỗi không thể làm ngơ được nữa, từ Mỹ đến Trung Quốc, các công ty khổng lồ đều đang gặp khó khăn. Mọi người đều đang tiết kiệm chi phí, các công ty lớn vốn nổi tiếng với "phúc lợi" trước đây cũng thắt chặt chi tiêu, không còn đồ ăn nhẹ và đồ uống, thậm chí nhiều nơi đóng cửa cả căng tin. Làn sóng "sa thải" cũng lan rộng khắp thế giới.
Ngay cả các công ty khổng lồ cũng không còn dám nhắc tới hai từ "phát minh", "đổi mới" vì không có tiền để phát minh đổi mới nữa, quy mô đầu tư đã giảm mạnh, không còn dám "mua, mua, mua". Các địa chủ không còn lương thực, một số lượng lớn các dự án R&D đã bị cắt giảm, mọi người đều đang chờ bình minh.
Phiếm Hải và Thanh Huy đương nhiên cũng gặp khủng hoảng. Nhưng may mắn thay, Kinh Hồng và Chu Sưởng vẫn còn có nhau, họ không cần phải bước đi một mình nữa, họ có thể nắm tay nhau cùng nhau tiến về phía trước.
Phiếm Hải và Thanh Huy không bị hủy niêm yết. Hai nước đạt được thỏa thuận mới, Trung Quốc cũng có một số nhượng bộ, SEC có thể kiểm tra giấy tờ kiểm toán, nhưng việc kiểm toán phải được tiến hành ở Trung Quốc và không được đưa thông tin ra khỏi biên giới.
Còn việc "bán hàng ra quốc tế" vẫn chưa lạc quan. Một số công ty Trung Quốc đã đề xuất một phương án thỏa hiệp: tất cả dữ liệu được lưu trữ trên máy chủ của Oracle và họ không có quyền truy cập. Nhưng kế hoạch vẫn chưa được thông qua, cách đây vài tháng, CFIUS một lần nữa yêu cầu các công ty Trung Quốc phải bán các mảng nghiệp vụ quốc tế của mình, không được nhận bất kỳ cổ phần nào, đương nhiên các công ty Trung Quốc không thể chấp nhận một "sắc lệnh" như vậy.
Vì vậy, sau ba năm, Hoa Kỳ một lần nữa đưa ra "lệnh cấm", và các công ty Trung Quốc lại một lần nữa phải chịu áp lực liên tục, và vẫn chưa thể dự đoán được triển vọng tương lai của họ tại thị trường Mỹ.
Thực tế, trong môi trường kinh tế cực kỳ tồi tệ, chi nhánh Mỹ của các công ty Trung Quốc là nơi duy nhất còn tuyển dụng, và tuyển dụng với quy mô lớn, nhưng một ngày nào đó, những "chi nhánh Mỹ" này có thể bị xóa sổ chỉ sau một đêm.
Trong môi trường khó khăn như vậy, sự cạnh tranh giữa Phiếm Hải và Thanh Huy đã yếu đi mà thiên về việc "cùng nhau vượt khó" – cùng chờ bài toán được giải quyết, chờ kinh tế toàn cầu, ít nhất là kinh tế Trung Quốc phục hồi.
Trong thời đại lớn này, trí tuệ cá nhân thật nhỏ bé.....
Ngày Kinh Hồng về, hai người lại hôn nhau rất lâu.
Vài năm trôi qua, họ có thể nhận thấy mọi thay đổi trên khuôn mặt nhau, trở nên trưởng thành và điềm tĩnh hơn, đồng cũng rất vui mừng khi mình là người đồng hành.
Tất nhiên, muốn trưởng thành hơn và điềm tĩnh hơn thì phải trả giá. Mấy năm nay chứng kiến nhiều sóng to gió lớn, Kinh Hồng hơi mệt, mà thực ra Chu Sưởng cũng hơi mệt, nhưng đành phải chống đỡ, chỉ có thể cố gắng, vì công ty và nhiều hơn nữa.
Nhưng một lần nữa, thật may mắn là họ vẫn còn có nhau.
Sau khi nhận lấy hành lý của Kinh Hồng, Chu Sưởng lại hỏi: "Mọi chuyện ổn chứ?" Như thường lệ, hắn không hỏi chi tiết.
"Cũng được." Khóe môi Kinh Hồng hơi nhếch lên: "Có điều, trong lần hợp tác ba bên này, có một bên muốn Phiếm Hải gánh tội thay, đúng là đê tiện, bị em phát hiện ra."
Chu Sưởng hỏi: "Sau đó thì sao? Có gánh tội không?"
"Có chứ." Kinh Hồng nói: "Gánh tội cũng được, chỉ cần đưa đủ tiền. Vì đối phương đã bỏ một phần lợi nhuận trong chuyện này, không muốn làm lớn chuyện ấy mà."
Chu Sưởng bật cười.
Kinh Hồng không mặc Âu phục hay đeo cà vạt, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng bình thường.
Còn Chu Sưởng vừa về đến nhà, cũng chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng bình thường.
Chu Sưởng ôm lấy Kinh Hồng từ phía sau, dùng chóp mũi cọ vai anh qua lớp áo, rồi dùng đến môi dưới. Hắn chạm nhẹ môi dưới vào áo sơ mi cao cấp của Kinh Hồng, chuyển động cổ, cọ đi cọ lại hết lần này đến lần khác phần vải áo trên vai anh.
Cảm giác mềm mại và sang trọng của chiếc sơ mi cao cấp cọ vào môi, mùi dầu gội của Kinh Hồng thoáng qua chóp mũi, dễ chịu vô cùng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!