Chương 73: (Vô Đề)

Tác giả: Superpanda

Dịch: Mặc Thủy

Một ngày của tháng 7 năm 2022, một phóng viên tài chính mà Kinh Hồng quen biết đã liên lạc với cha con anh, nói rằng muốn viết về lịch sử phát triển của tập đoàn Phiếm Hải trong 25 năm qua, để xuất bản một cuốn sách loại tiểu sử. Anh ta dự định dành vài năm để viết cuốn sách Lịch sử thăng trầm của các công ty Internet Trung Quốc, trong đó "Phiếm Hải" là cuốn đầu tiên, nội dung sẽ là lịch sử 25 năm của tập đoàn Phiếm Hải từ 1997 đến 2022.

Anh ta còn nói đến năm 2047, nếu cả mình và Phiếm Hải còn sống thì sẽ viết thêm 25 năm nữa.

Phóng viên còn nói với cha con Kinh Hồng, rằng cuốn sách này sẽ không khoe khoang hay thổi phồng, điều này trái với ý định ban đầu của anh ta. Anh ta sẽ ghi nhận và đánh giá lại toàn bộ những sự kiện lớn xung quanh Phiếm Hải, như những thất bại trong quá khứ, những khó khăn trong quá khứ, những tranh cãi, những lời chỉ trích tiêu cực của Phiếm Hải... Anh ta hy vọng có thể sử dụng bộ sách này, cũng như lịch sử phát triển của một số công ty để giúp độc giả hiểu rõ hơn về ngành Internet của Trung Quốc, hiểu những sản phẩm, những nhu cầu, đồng thời hiểu được những sự cạnh tranh và bất hòa trong đó. Toàn ngành đang chìm trong khói lửa, các công ty lớn đang sáp nhập với nhau, bên dưới những câu chuyện đặc sắc thú vị là 25 năm của cả một ngành công nghiệp. Dưới ánh đèn sân khấu, ngành công nghiệp Internet của Trung Quốc rất đặc biệt, độc nhất vô nhị.

Kỳ thực Kinh Hồng cũng không quá quan tâm, giao chuyện này cho Kinh Hải Bình và Tưởng Mai quyết định.

Có lẽ vì một cơn bạo bệnh mà trạng thái tâm lý của Kinh Hải Bình thực sự đã có những thay đổi. Lần này ông tỏ ra rất quan tâm đ ến việc "tóm tắt lịch sử phát triển của Phiếm Hải". Phóng viên tài chính này viết hay, có quan điểm chín chắn, dường như Kinh Hải Bình cũng hy vọng 25 năm của tập đoàn Phiếm Hải, đồng thời là 25 năm của chính mình sẽ được biên soạn thành sách. Suy cho cùng, Phiếm Hải và ông từ lâu đã hòa làm một với nhau.

Thế là Kinh Hồng đồng ý.

"Tổng giám đốc Kinh..." Phóng viên tài chính lên tiếng: "Trong 5 năm qua, tức là 5 năm từ 2017 đến 2022, tôi vẫn còn rất nhiều câu hỏi phải phỏng vấn anh. Tôi sẽ sắp xếp nội dung cuộc phỏng vấn, chúng ta sẽ hẹn gặp sau, anh nghĩ sao?"

Kinh Hồng đáp: "Được."

Còn về phần 20 năm trước đó, đối tượng phỏng vấn đương nhiên là cha mẹ anh.

Phóng viên nói tiếp: "Vậy nếu tôi cần phỏng vấn quản lý cấp cao khác ở Phiếm Hải, chẳng hạn như người phụ trách hoặc người đề xuất một sản phẩm nào đó, hy vọng tổng giám đốc Kinh tạo điều kiện nhé."

Kinh Hồng vẫn đáp: "Được."

Anh đương nhiên sẵn sàng làm hết sức mình để thỏa lòng mong đợi của cha.

Hai tuần sau, bản đề cương phỏng vấn của phóng viên được gửi tới, rất dài cũng rất chi tiết, Kinh Hồng ngồi trước bàn ăn đọc từng dòng một, ngón tay lướt trên màn hình cảm ứng máy tính, từng khớp trên tay uyển chuyển.

Chu Sưởng cầm ly trên tay, đi tới hỏi: "Đề cương cuốn tiểu sử kia à?"

"Ừ." Kinh Hồng hỏi: "Hình như anh ta cũng viết về Thanh Huy phải không? Cuốn thứ hai."

Chu Sưởng đáp: "Phải."

Kinh Hồng không quay đầu lại, tiếp tục hỏi: "Sếp Chu lớn đồng ý không?"

Chu Sưởng bật cười: "Tính ông ấy như thế mà không đồng ý à?"

"Cũng phải." Kinh Hồng cười theo: "Nhưng sếp Kinh lớn thì khá nghiêm túc. Khi đó, rất có thể sẽ kiểm tra từng chữ, rồi lại sửa đổi từng chữ một, cuốn nào được phát hành trước còn chưa chắc đâu."

Chu Sưởng không trả lời, thả chiếc ly sang một bên, đặt tay lên mép bàn hai bên Kinh Hồng, hơi cúi người xuống, như đang ôm anh vào lòng. Kinh Hồng cảm thấy ánh sáng trên đầu mình bị tấm thân cao lớn của Chu Sưởng che khuất, ánh sáng mờ đi không ít.

Chu Sưởng nhìn vào màn hình của Kinh Hồng, đọc nội dung phỏng vấn: "Phản ứng với việc bị bán khống... Quá trình trao đổi và chi tiết trong việc mở hệ sinh thái với Thanh Huy... Tâm trạng khi siêu thị Thiên Bình đòi độc lập... Câu chuyện của Phiếm Hải hậu công bố báo cáo tài chính quý 1... Nghĩ gì khi bị sắc lệnh hành pháp dọa hủy niêm yết... Khi Trung Quốc và Mỹ đàm phán về giấy tờ kiểm toán của các công ty niêm yết, có chuẩn bị gì cho việc hủy niêm yết không..."

"Tránh bên." Kinh Hồng nói pha lẫn giọng Bắc Kinh, còn lược bớt chữ, lúc này anh mặc áo choàng tắm màu trắng nói: "Đừng chép bài của em."

"Làm sao bây giờ." Chu Sưởng thở dài nói: "Thấy người khác có đáp án, thế là muốn chép lại."

"Vậy sao..." Kinh Hồng lơ đãng tiếp lời, anh hoàn toàn có thể làm hai việc cùng một lúc: "Hồi đi học, sếp Chu nhỏ chúng ta toàn chép bài của bạn sao?"

"Cũng không phải." Chu Sưởng còn hào phóng thừa nhận: "Sáu năm tiểu học, tôi vừa học vừa chép. Nhưng lên cấp hai cấp ba, tôi thậm chí còn không muốn chép bài, cũng không làm bài tập về nhà. Thầy cô hết cách, chỉ có thể mời phụ huynh. Ba tôi ủng hộ tôi, chẳng phải sợ. Tất nhiên, cho dù họ không ủng hộ thì vẫn không có cách nào, cũng không thể vứt bỏ tôi phải không?"

Kinh Hồng: "..."

Anh tính thử, lúc đó tập đoàn Thanh Huy chưa thành lập hoặc mới thành lập, thế mà Chu Bất Quần ủng hộ con trai không làm bài tập về nhà.

Người gì vậy chứ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!