Tác giả: Superpanda
Dịch: Mặc Thủy
Do áp lực thu thanh toán liên tục từ các ngân hàng lớn và nhà cung cấp lớn, tiền mặt của Thiên Bình trở nên eo hẹp. Tiến độ của một số công trường đã bị chậm đến mức không thể trì hoãn được nữa, ba mắt xích quan trọng là điện, nước và đường xá đã hoàn thành, mỗi ngày dừng thi công đều tiêu tốn kinh phí, nếu tình trạng này tiếp tục xảy ra, lỗ hổng sẽ ngày càng lớn hơn.
Cùng lúc đó, các nhà cung cấp không giao hàng, các kệ hàng ở Thiên Bình trống một nửa khiến tình hình chung trở nên tồi tệ hơn.
Lúc này việc chuyển nhượng cổ phiếu Thiên Bình ra ngoài rất khó khăn, mọi người đều trong trạng thái chờ xem, không ai muốn nhận đống lộn xộn về, cũng chẳng ai muốn gánh nợ. Số cổ phần trong tay Kinh Thiên Bình đang chuẩn bị biến thành rác thải.
Dưới áp lực, Siêu thị Thiên Bình thực ra chỉ còn một lựa chọn: nhờ tập đoàn Phiếm Hải trả nợ thay mình, lấp lỗ hổng lại. Siêu thị Thiên Bình không có khả năng trả, còn tập đoàn Phiếm Hải thì có.
Kinh Hồng không hề ngạc nhiên khi nhận được cuộc gọi của bác hai. Anh lật xem cuốn lịch trên tay, hẹn gặp ông ta tại nhà hàng Nhật Bản trước đó, khi ấy hai người chưa đạt được thỏa thuận, không vui mà về. Khi đó Kinh Hồng hết lòng hết dạ giải thích khó khăn cho bác hai, nhưng chẳng có tác dụng gì, ông ta vẫn giậu đổ bìm leo, tìm cách kêu gọi các cổ đông gây áp lực với Kinh Hồng vào lúc anh khó khăn nhất, ép buộc anh từ bỏ Tường Long.
Kinh Hồng vẫn vào trước, ngồi xuống chưa bao lâu thì bác hai cũng tới.
Kinh Hồng bắt chéo chân, cầm thực đơn lên lật qua, rồi gọi người phục vụ ghi tên các món: "Lưỡi bò nướng, cá nướng, bánh thịt cua sốt kem, một phần cơm trà xanh..."
Kinh Thiên Bình hỏi: "Không định gọi sashimi hay gì đó à?"
Kinh Hồng ngước mắt lên, cười nửa miệng nói: "Tôi không thích ăn đồ sống."
"..." Kinh Thiên Bình không nói được gì.
"Nói đi..." Kinh Hồng uống một hớp Genmaicha, biết nhưng vẫn cố tình hỏi: "Có chuyện gì?"
"..." Kinh Thiên Bình chửi thầm Kinh Hồng hàng chục lời bẩn thỉu, nhưng bề ngoài vẫn hiền lành nói: "Vẫn là việc đó thôi, bác hai con già rồi không gánh vác nổi nữa, muốn chuyển nhượng cổ phần Thiên Bình. Bác nghĩ, Phiếm Hải hẳn là sự lựa chọn hàng đầu của Thiên Bình. Bao nhiêu năm nay, Phiếm Hải quản lý Siêu thị Thiên Bình rất tốt, nguồn lực dồi dào, năng lực mạnh mẽ, hơn nữa cũng hiểu Thiên Bình, biết Thiên Bình, không cần thời kỳ chỉnh đốn hay cọ sát nữa.
Nếu các công ty khác mua lại, chắc chắn sẽ có một thời kỳ hỗn loạn. Giữa hai bên có nhiều sự hợp tác, về mặt chiến lược, Thiên Bình cũng có thể giúp đỡ Phiếm Hải. Ba con là em trai của bác, có mối quan hệ họ hàng này, bác chắc chắn muốn hai bên cùng đạt được lợi ích."
Kinh Hồng gật đầu, đặt tách trà xuống, cầm một bản thỏa thuận bên cạnh ném thẳng xuống nói: "Điều kiện này, xem thử đi. Vốn chủ sở hữu lẫn nợ, tập đoàn Phiếm Hải nhận một lần, đồng ý thì ký."
Về giá cả, thực ra Kinh Hồng đã rất tử tế, dựa trên điều kiện đưa ra sau khi đánh giá, anh không cố ý ép giá. Thứ nhất, việc sa thải Dương Thạc, từ bỏ Không Biên Giới, sáp nhập Thiên Bình, thực chất đều xuất phát từ lợi ích chung của Phiếm Hải, Kinh Hồng luôn xử lý công việc kinh doanh bằng thái độ chuyên nghiệp. Nguyên nhân thứ hai là Kinh Thiên Bình suy cho cùng vẫn là anh ruột của Kinh Hải Bình, Kinh Hồng không muốn đẩy mọi người vào tình cảnh không còn khả năng hòa giải.
Đến cuối cùng, anh chưa từng mắc nợ gia đình bác hai, sau này có xuống suối vàng gặp tổ tiên, anh cũng có thể đứng thẳng lưng.
Nói thẳng ra thì Kinh Hồng không muốn làm thánh nhân, Phiếm Hải cũng sẽ không cho Thiên Bình mượn uy tín của Phiếm Hải nữa, Siêu thị Thiên Bình có thất bại hay không là chuyện của họ. Nhưng Kinh Hồng cũng không định cháy nhà hôi của, nên trả bao nhiêu thì trả, anh chưa bao giờ cảm thấy có lỗi với gia đình Kinh Thiên Bình.
Kinh Thiên Bình mở văn kiện ra xem, có vẻ rất ngạc nhiên.
Đồ ăn lần lượt được bưng ra, Kinh Hồng thay đổi tư thế, thả hai chân xuống khoảng trống dưới gầm bàn, thẳng lưng, cầm đũa lên bắt đầu ăn.
Kinh Thiên Bình cẩn thận đọc từng chữ trong bản thỏa thuận, đọc xong im lặng hồi lâu mới nói: "Xem ra không có vấn đề gì, bác sẽ mang đến luật sư xem."
Kinh Hồng gật đầu: "Ký xong đưa cho giám đốc Triệu. Thông tin liên lạc của Triệu Hãn Thanh chắc là bác có chứ?"
Kinh Thiên Bình nói: "... Đúng, có."
Kinh Hồng ừ một tiếng rồi thôi, không nói gì nữa.
Một lúc sau, Kinh Thiên Bình cầm hợp đồng lên, nhìn Kinh Hồng nói: "Vậy bác không ăn, đi trước."
Kinh Hồng đồng ý: "Tạm biệt."
Thế là Kinh Thiên Bình lại xỏ giày ra khỏi phòng riêng, Kinh Hồng lại ngồi đây một mình.
Nhưng lần này tâm trạng lại khác.
Mọi thứ đã giải quyết xong rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!