Chương 38: (Vô Đề)

Tác giả: Superpanda

Dịch: Mặc Thủy

Tối hôm đó, Kinh Hồng gặp người sáng lập của một công ty khởi nghiệp tại hội quán Trực Lệ gần đại học Bắc Kinh. Cùng đi còn có Triệu Hãn Thanh và một số người khác.

Chủ đề lại là "cùng nhau", Kinh Hồng hy vọng Phiếm Hải sẽ đầu tư vào công ty đối phương.

Hội quán Trực Lệ chế biến món ăn Bảo Định, hương vị trung bình nhưng lại rất đắt tiền.

Nói chuyện xong, Kinh Hồng tạm biệt người sáng lập kia rồi cùng nhau đi ra ngoài, không ngờ lại nhìn thấy Chu Sưởng ở trước cửa một phòng riêng khác.

Chu Sưởng vẫn cao lớn như vậy, mặc áo sơ mi đen, trợ lý phía sau cẩn thận giữ áo khoác của hắn. Cách trợ lý giữ áo vest rất cẩn thận, gấp đôi dọc theo lưng, sau đó lật một bên vai vào trong, luồn vào vai áo bên kia, như vậy thì áo sẽ không có nếp nhăn, đảm bảo rằng Chu Sưởng vẫn có thể mặc lại khi cần.

Chu Sưởng có vẻ hơi mệt mỏi, đối diện hắn là CEO của vài công ty ngành an toàn điện toán đám mây.

Kinh Hồng thầm đoán những người đó có lẽ là thành viên của hội đồng chuyên gia thẩm định do Phòng Giám sát an ninh mạng mời tới. Trưởng phòng Trịnh đang gây áp lực, thì Thanh Huy cũng đang giao thiệp, mong bên kia có thể đưa ra kết luận có lợi cho Thanh Huy.

Cuộc đàm phán này chắc hẳn không đơn giản, đòi hỏi nhiều đối thủ phải ra tay kéo Thanh Huy ngay trước bờ vực thẳm, nhưng vào thời điểm nhạy cảm như vậy lại không thể hứa hẹn lợi nhuận, cho thêm lợi ích vì sợ bị nghi ngờ hối lộ.

Chu Sưởng và Thanh Huy hiện có rất ít hoặc thậm chí không có quân bài nào có thể tung ra được.

Kinh Hồng nghĩ: Chu Sưởng là người kiêu ngạo, ngông cuồng đến vậy, nhất định không thích làm những việc này, nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác, hắn phải đồng thời bảo vệ Thanh Huy, cấp dưới và cả chính mình.

Kinh Hồng lại nghĩ: Liệu công ty gắp lửa bỏ tay người cho Thanh Huy có nằm trong số đó?

Kinh Hồng cho rằng thủ phạm phải là một trong những đối thủ cạnh tranh, có xung đột lợi ích trực tiếp. Có thể làHành Viễn, Vị Lai trong Big Four, hoặc cũng có thể là một công ty vừa và nhỏ chuyên về an toàn điện toán đám mây.

Nhưng Chu Sưởng không thể phân biệt được, hắn không phải đấng toàn năng.

Kinh Hồng biết Chu Sưởng không đến cầu xin mình. Không cuộc gọi, không tin nhắn, không gì cả.

Anh cũng không rõ, đơn giản là vì mỗi lần Phiếm Hải và Thanh Huy gặp nhau, nhất định phải là cạnh tranh khốc liệt, khói lửa mịt mù? Hay hắn đã cố tình tránh né sau hội nghị lần đó?

Gặp Kinh Hồng, Chu Sưởng khẽ xoay cổ, nói: "Tổng giám đốc Kinh, tình cờ vậy."

Kinh Hồng cũng mỉm cười: "Tổng giám đốc Chu, đúng là tình cờ thật."

Trên môi cả hai đều nở nụ cười rất lịch sự, nhưng ẩn sau đó lại chẳng có ý nghĩa gì.

Mấy CEO xung quanh Chu Sưởng thấy là người của tập đoàn Phiếm Hải, liền nhớ ra Jason cũng là thành viên của hội đồng chuyên gia thẩm định, thế là bèn đợi Chu Sưởng đến chào Kinh Hồng, rồi thì hàn huyên, thậm chí là đi thẳng vào vấn đề.

Không ngờ Chu Sưởng chỉ gật đầu, sau đó quay cổ, nhấc chân đi về phía cổng, không hề ngoảnh lại.

"..." Mấy công ty an toàn điện toán đám mây vừa và nhỏ chưa từng chứng kiến tình cảnh này, thầm nghĩ: Nghe đồn Kinh Hồng của Phiếm Hải và Chu Sưởng của Thanh Huy như lửa với nước, một núi không thể có hai hổ, thì ra thực sự đã tới mức này rồi à?

Hai người họ ghét nhau đến thế? Trong giây phút sinh tử này mà cũng chỉ hỏi một câu "Tổng giám đốc Kinh, tình cờ vậy" đáp lại một câu "Tổng giám đốc Chu, đúng là tình cờ thật", không còn gì để nói thêm với nhau nữa sao?

Một thanh niên đi theo phía sau thấp giọng nói: "Ngầu vãi..."

Vài người nhìn sang anh ta, anh ta lập tức im lặng.

Kinh Hồng nhìn bóng lưng Chu Sưởng, nhất thời bất động. Dường như anh đang chờ đợi điều gì đó, nhưng dường như lại không chờ gì cả.

Chỉ trong chốc lát, Chu Sưởng đã tới cửa, phục vụ của hội quán Trực Lệ dùng năm ngón tay phải giữ cửa, nhẹ nhàng mở ra, còn nói: "Tạm biệt quý khách."

Chu Sưởng đi tiếp, nhưng khi vừa bước qua ngưỡng cửa, hắn đột nhiên quay người lại, lặng lẽ nhìn Kinh Hồng một lát bằng đôi mắt đen thẳm rực sáng. Ánh mắt ấy không chút cảm xúc, không vui cũng chẳng buồn, nhưng đáy lòng Kinh Hồng lại cảm thấy bình yên lạ thường.

Ra khỏi hội quán Trực Lệ, tài xế đã tới, Kinh Hồng tạm biệt mọi người rồi lên xe.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!