Editor: Tharyo
Khi Lâm Diệu lái xe rời khỏi khu chung cư, thanh chắn tự động nâng lên, giọng nói máy móc chúc cô đi đường cẩn thận, mong cô sớm trở về.
"Có gì đó không đúng."
Lần trước đến nhà Thẩm Hàm Xuyên, cô còn phải điền vào phiếu đăng ký khách đến. Sau khi đỗ xe, Lâm Diệu báo biển số xe, hỏi bảo vệ.
"Tầng hầm 2, chỗ đậu A17 phải không? Tháng trước biển số xe của cô đã được đăng ký ở chỗ đậu này rồi, chủ nhà họ Thẩm, đúng chứ." Bảo vệ nói.
Lâm Diệu nhẩm tính thời gian, chắc cũng vào khoảng lần trước khi đưa Thẩm Hàm Xuyên về, anh ấy đã đăng ký biển số xe của cô vào hệ thống.
Lâm Diệu lại nhớ đến dãy số mật khẩu mà Thẩm Hàm Xuyên đã nói.
Cô nhắn tin hỏi anh: "Mật khẩu nhà anh, chẳng lẽ cũng là dãy sau số đó hả?"
--- Đúng vậy.
Lâm Diệu cầm điện thoại, hét lên với màn hình: "Đây là kiểu đầu óc yêu đương đỉnh cao gì vậy trời!"
Nói cách khác, giờ cô có thể ra vào nhà Thẩm Hàm Xuyên bất cứ lúc nào.
Đối với cô, Thẩm Hàm Xuyên đã hoàn toàn không còn phòng bị nữa rồi!
Một lúc sau, Thẩm Hàm Xuyên lại nhắn thêm
--- Anh không có yêu cầu gì đặc biệt về chỗ ở, chỉ cần phòng làm việc có đủ ánh sáng là được, những thứ khác tùy theo em thích.
Anh dùng chiếc điện thoại kiểu cũ, nhưng tốc độ gõ không hề chậm.
Lâm Diệu suy nghĩ một lát, rồi nhắn lại:"Vậy thì cần hai phòng làm việc, em cũng phải có một phòng làm việc riêng."
--- Vậy thì tìm căn hộ bình tầng* có diện tích lớn một chút, chi phí để anh lô, nhất định phải để anh chi trả.
*: chỉ loại căn hộ có diện tích lớn và nằm ở tầng trung của một tòa nhà chung cư.
Anh dường như cố tình học cách dùng từ của Lâm Diệu, lại nhắn thâm một tin, nhấn mạnh riêng từ "nhất định."
Trên đường về, Lâm Diệu vừa nghe nhạc vừa hát lớn, còn vui hơn cả mấy con mòng biển trộm được khoai tay chiên.
Thẩm Hàm Xuyên hồi phục tinh thần, đi làm với nụ cười trên môi, khiến Lương Vũ nhìn thấy mà ghen tị không thôi.
"Tuổi trẻ đúng là sung sướng, mới hôm kia còn như muốn chết, hôm nay đã rạng rỡ hẳn ra..."
"Đàn anh... nếu muốn tỏ tình, thì cần chú ý những gì?"
"Cậu sắp tỏ tình rồi?!" Lương Vũ lập tức phấn khích, "Lúc trước khi anh tỏ tình, đã dựng lều ở chỗ hai đứa hay chơi hồi còn nhỏ, bày nến lung linh, hehe..."
Lương Vũ chìm trong hồi ức thời thanh xuân của mình.
Thầm Hàm Xuyên thu lại nụ cười, biết hỏi Lương Vũ thì không ăn thua.
Tỏ tình với thanh mai trúc mã khác hoàn toàn, người ta đã có cả một bầu trời ký ức chung.
"Biểu diễn bằng drone đi." Lương Vũ hoàn hồn từ ký ức, đề xuất: "Xin phê duyệt một chỗ có nước, có đèn neon, rồi để drone tụi mình bay vù vù lên, tỏ tình xong quay đầu lại, oh wow, cậu đang quỳ một gối dưới đất..."
"..." Thầm Hàm Xuyên hoàn toàn không còn biểu cảm, đăng nhập hòm thư, hỏi đàn chị đang đi công tác xa.
Đàn chị đáng tin hơn đàn anh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!