Edit: Tharyo
Khi Lâm Diệu khó chịu và tức giận, cô sẽ viết "Tự truyện" của Hoài Tố, khi hơi thở đã bình tĩnh lại, cô chậm rãi đi đến lối vào tàu điện ngầm, đi tàu điện ngầm về nhà.
Đã hai ngày kể từ khi trở về từ vườn cây ăn quả.
Giao tiếp của cô với Thẩm Hàm Xuyên chỉ giới hạn ở việc anh gửi bài tập về nhà và cô nhận xét ngắn gọn. Ngoài ra, không có gì khác.
Anh chắc chắn có thể phát hiện ra những thay đổi trong cảm xúc của cô, hôm nay anh còn có ý đồ chia sẻ cuộc sống hàng ngày của mình, gửi cho cô một số video về mèo con và chó con.
Việc này trước đây là do cô làm, hiện tại lại là Thẩm Hàm Xuyên, ngược lại có chút kỳ quái.
Anh không nên quen với việc trò chuyện trên mạng, khi giao tiếp trực tiếp, những từ ngữ nghe có vẻ lịch sự và viết quá lố sẽ có vẻ không phù hợp với xu hướng chung trên Internet, tuy không kiêu ngạo nhưng cũng không dễ thương lắm.
Những chiếc bánh hoa mận mới nướng được bày bán ở lối vào tiểu khu.
Lâm Diệu mua một cái, trong lúc ăn vặt những suy nghĩ phức tạp trong lòng tạm thời lắng xuống.
Về đến nhà, cô không nói một lời ngồi trên chiếc ghế đẩu thấp trước cửa, chậm rãi thay giày.
Ninh Du quấn tóc đang xem chương trình tạp kỹ, thấy cô trở về, liền nhấn dừng.
"Thiểm Thiểm... có việc gì đừng giấu trong lòng, nếu có thể hãy nói ra."
"Không có gì." Lâm Diệu nói.
Video vẫn tiếp tục phát nhưng tiếng cười đóng sẵn nghe thật nhàm chán lại làm cho người ta bực bội.
Ninh Du tắt máy tính bảng, nói: "Sơn Phong đã nói cho bọn mình biết, Tiểu A cũng biết... Thiểm Thiểm, lúc đó cậu nói có thật không?"
"Hử?" Lâm Diệu thay quần áo ở nhà, đi tới bồn rửa mặt súc miệng.
"Đừng giàu có."
"Ừ... là thật." Lâm Diệu đáp.
Cô vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này kể từ lần Sơn Phong ngửa bài tại vườn trái cây.
Ninh Du hỏi: "Là bởi vì trong nhà anh ta quá phức tạp sao?"
Lâm Diệu lắc đầu.
Cô không nghĩ đó là lý do. Hoàn cảnh gia đình của Thẩm Hàm Xuyên rất hợp tình hợp lý, cô cũng không cảm thấy "khó chịu".
Điều khiến gia đình anh thêm phức tạp và cũng là điều khiến cô khó chịu, căng thẳng chính là bối cảnh gia đình. Cô đã tìm kiếm Mạnh Giang Hoài và Thẩm Đình Văn, cũng chắc chắn rằng Sơn Phong không phóng đại tình hình tài chính của gia đình mình.
Sau đó, cô bắt đầu nghĩ đến việc thoái lui.
Thừa dịp bây giỡ vẫn chưa có những tình cảm quá sâu đậm, kết thúc tình yêu sét đánh đã kéo dài một cách đàng hoàng là một lựa chọn sáng suốt.
Lâm Diệu trở lại phòng và tiếp tục viết chữ.
Để hơi thở di chuyển nhẹ nhàng, ngón tay trôi chảy đưa từng nét bút, đại não sẽ tạm dừng chỉ tập trung vào chữ viết, cho phép cô ngừng suy nghĩ về những điều vô bổ khiến bản thân cáu kỉnh.
---Dần dần nguội lạnh chính là một loại lịch sự và là phương thức đứng đắn.
Dù sao thì đó cũng là một cuộc xem mắt.
Quen nhau được một thời gian, thấy không phù hợp, rồi chậm rãi gạt anh ra khỏi cuộc sống của mình một cách nhẹ nhàng, hợp lý hợp tình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!