Chương 20: (Vô Đề)

Edit: Tharyo

Sơn Phong đã bảo cô nàng không thể nói cho Thiểm Thiểm nhưng cậu cũng biết với tính cách của Nha Đại Thần có lẽ sẽ không nhịn được những lời này.

Vì vậy trước khi rời đi, Sơn Phong đã gửi tin nhắn cho Thẩm Hàm Xuyên, yêu cầu anh tìm thời gian để "thẳng thắn" với Lâm Diệu sau khi trở về.

Thẩm Hàm Xuyên không để ý tới cậu.

Do mức độ tham gia vụ án khác nhau nên Thẩm Hàm Xuyên và Lâm Diệu vẫn cần ở lại nơi này để hợp tác điều tra.

Sơn Phong và Nha Đại Thần, Ninh Du trở về trước.

Nha Đại Thần đã kiềm chế rất lâu nhưng không thể nhịn được nữa nên hỏi Sơn Phong: "Em có thể nói cho chị Ninh Du được không?"

Loại chuyện như này, Sơn Phong chắc chắn sẽ không thể để cho cô nàng được như ý muốn.

Thế là cậu nói trước, nói một cách ngắn gọn, lộ rõ ​​những "điểm nhấn" trước.

"Thẩm Hàm Xuyên là anh trai tôi, chúng tôi còn chưa nói cho Thiểm Thiểm biết, hết rồi."

Ninh Du tiêu hóa một hồi lâu

"Anh ruột?"

"...... Mỗi bên một nửa."

Một lúc sau, cậu sửa lại: "Hơn một nửa."

Đây là một điểm nhấn mới mà ngay cả Nha Đại Thần cũng không biết, đôi mắt Nha Đại Thần sáng lên.

"Cùng cha khác mẹ!"

"... Cùng một mẹ."

Lại trầm mặc một hồi, Sơn Phong mới nói: "Cùng ông bà nội lẫn ông bà ngoại."

"Hay thật!" Nha Đại Thần trước tiên nói từ ba chữ "hay thật" ( nguyên văn ) sau đó lại lật tìm mối quan hệ bên trong

"Ây... vậy là mối quan hệ như thế nào?"

Ninh Du súc tích nói: "... Cha cũng có quan hệ thân thích sao?"

"Em biết! Anh em cùng..." Nha Đại Thần nuốt những chữ còn lại xuống, nhanh chóng xin lỗi.

Sơn Phong không nhìn hai cô nàng, bề ngoài vẫn điềm tĩnh.

"Làm sao? Chưa từng thấy bao giờ? Có gì mà lạ tới vậy?"

Nha Đại Thần phụ họa: "Gặp rồi gặp rồi, trong lịch sử có rất nhiều... Chúng ta đều học đại học, loại chuyện này rất phổ biến! Thường xuyên nhìn thấy trong sách giáo khoa..."

Sơn Phong muốn làm ra vẻ mặt buồn bã, nhưng bởi vì Nha Đại Thần mà cười lớn.

Cười như thế này liền thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Cậu bình tĩnh nói thêm về chuyện gia đình.

"Thật ra, bố mẹ tôi và bác tôi là hàng xóm khi còn nhỏ, thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, mỗi ngày ba người đều chơi với nhau. Chỉ là về mặt tình cảm, bố tôi đã thua ngay từ hiệp đầu tiên."

"Ồ, ra là vậy..." Nha Đại Thần nói ra điều trong lòng mình: "Vậy thì em có thể hiểu được, có cơ sở tình cảm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!