Edit: Tharyo
Sau giờ học, Lâm Diệu thuận đường đón Nha Đại Thần đến nhà hàng đã đặt trước để tổ chức sinh nhật cho Tiểu A.
"Chị mua gì thế?"Nha Đại Thần nhìn vào chiếc hộp được đóng gói bên ghế lái.
"Năm ngoái chị đã đặt một bộ figure, hôm qua hàng vừa về, thiếu chút nữa là muộn mất" Lâm Diệu đùa giỡn mà phàn nàn với hậu cần tâm huyết của cô. "May mà vận may của chị không tệ."
Nha Đại Thần ghen tị đến đỉnh điểm, ôm Lâm Diệu lắc tay cô: "Thật tốt, Thiểm Thiểm, em cũng muốn cái này. Lúc nào đến sinh nhật em chị cũng mua cái này tặng em nhé."
Cô nàng nhấn mạnh lại ngày sinh nhật của mình.
"Chị đều nhớ ngày sinh nhật của mọi người." Lâm Diệu liếc nhìn bãi đậu xe, điều chỉnh phương hướng, cho xe lùi vào. "Chị đây, đặc biệt thích làm những việc này, sớm đã lên danh sách mua quà bạn bè yêu thích, sau đó nhìn dáng vẻ mừng rỡ khi nhận được quà của mọi người. Vậy nên của em cũng đã được mua rồi, có thể mong chờ một chút."
"Chị thật đúng là Bồ Tát! Sống!" Nha Đại Thần càng ôm chặt hơn, hung hăng hôn lên má Lâm Diệu mấy cái.
"Này, chị đang đỗ xe!"
Lâm Diệu đỗ xe xong, lại nói: "Đừng vui mừng quá sớm, chờ em đi làm, chị đây muốn có sự báo đáp."
"A —— nghĩ đến tốt nghiệp liền nghĩ đến luận văn." Nha Đại Thần đeo lên bộ mặt giả vờ đau lòng nói: "Em trước tiên phải đem luận văn gửi đi, chuyện tương lai sau này lại nói."
"Không sao đâu, Nha Nha." Lâm Diệu nói: "Chị thấy, người thật sự có tài sẽ không chết đói. Chuyên ngành của em cũng coi như có kỹ năng bên người, yên tâm đi, đừng quá lo lắng."
Lúc thổi nến sinh nhật, Sơn Phong hỏi: "Anh A, bao nhiêu cây nến đây?"
Tiểu A nói: "Nghĩ mà xem, ba cây là được."
Tiểu A năm nay có lẽ đã ba mươi lăm, có lẽ cao hơn ba mươi lăm một chút, nhưng nếu hắn không nói gì, mọi người đều ngầm hiểu không nên hỏi. Sau khi thắp nến xong cũng là lúc ước nguyện, Tiểu A cũng không quên trêu chọc Lâm Diệu.
"Lần này tôi phải cầu nguyện thật tốt, lỡ nó thành sự thật thì sao, đúng không Thiểm Thiểm?"
Thiểm Thiểm chỉ cười khúc khích và không nói gì. Tuy nói như vậy nhưng Tiểu A vẫn ước một cách qua loa, nhanh chóng thổi nến rồi chia bánh cho mọi người.
"Đây là phần tôi mong chờ nhất." Anh mở quà ra.
"Cảm ơn mọi người, mọi người tốn kém rồi." Tiểu A mở xong quà của ba người trong hội, cuối cùng mới mở quà của Nha Đại Thần.
Cô nàng đưa cho anh ta một cuốn sổ tay.
"Thật xin lỗi, anh, em không tốn kém."Nha Đại Thần nói: "Sau này em giàu có sẽ mua cho anh quà tốt hơn."
"Là sinh viên hãy cố gắng hết sức, đừng lãng phí tiền, giá trị như nào cũng được miễn là có lòng." Tiểu A thể hiện khía cạnh đáng tin cậy của một người trưởng thành. "Tôi sống lâu, chờ được, em mau chóng phát tài nhé."
Khi nhắc đến tiền, Sơn Phong nghĩ đến công việc kinh doanh chung của năm người bọn họ.
"Hôm qua Thượng Quang kia, Thiểm Thiểm có nhận không?"
"Có ý định sẽ nhận." Năm người có một tài khoản chung trên nền tảng, do Lâm Diệu đăng ký và hiện do cô quản lý. "Bên A nói rằng năm người chúng ta cần phải ký hiệp định bảo mật."
Lâm Diệu đã gửi tài liệu cho họ.
"Giá cao hơn trước một chút, mọi người có biết đây là cái gì không?" Lâm Diệu cười nói: "Tháng sau team building sẽ có tiền!"
Ninh Du dùng khuôn mặt hiền lành trời sinh vô hại nói: "Thế nhưng như vậy, chẳng phải không có cách nào để Sơn Phong bao hết sao? Tôi vẫn muốn chơi miễn phí, Sơn Phong."
Sơn Phong: "Bao. Chút tiền này mấy người giữ làm tiền tiêu vặt. Tháng sau team building tôi nhất định sẽ bao."
"Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy* nha !" Nha Đại Thần tận dụng thời cơ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!