Chương 6: “…cũng không biết giáo viên và học sinh ai quản ai đâu.”

Thật ra Lý Gia Đồ biết mẹ mình làm việc ở bên ngoài không phải để kiếm tiền, mà là bà không chịu nổi khi cứ ngồi không ở nhà. Mẹ cậu cực kỳ khinh bỉ kiểu phụ nữ chỉ biết ngồi ở nhà dạy con hộ chồng. Về điểm này thì Lý Gia Đồ đã phát hiện từ lúc còn đang ở nhà trẻ.

Hồi còn nhỏ, lúc mẹ cậu còn đang làm việc ở nhà máy, có lần thấy ba cậu không có thời gian đưa cậu đến nhà trẻ, bà đã cưỡi trên chiếc xe đạp của mình, đặt Lý Gia Đồ ở ghế ngồi phía sau, chở cậu đến nhà trẻ. Thỉnh thoảng bà sẽ buôn chuyện với các bà mẹ cũng đưa con đến nhà trẻ như mình. Đối với những bà mẹ chỉ luôn ở trong nhà nuôi con, bà kể rằng mình cũng chỉ có một đứa con trai bảo bối, nhưng bản thân bà vẫn đi làm, trên mặt lộ vẻ kiêu ngạo.

Sau đấy cậu đi học tiểu học, một bạn có quan hệ tương đối tốt với cậu đến chơi nhà. Mẹ cậu biết được mẹ cậu ta cũng là một bà nội trợ thì "À" một tiếng hiểu rõ, âm cuối còn kéo dài thâm sâu, cho rằng trẻ con nghe không hiểu gì.

Sau khi mẹ của Dương Bồi Thanh nghỉ hưu, bà mở một quán bán đồ ăn sáng ở một ngã tư trong huyện. Vì Lý Gia Đồ và Dương Bồi Thanh là bạn học cấp 1 kiêm cấp 2 nên hai bà mẹ cũng quen biết nhau. Thỉnh thoảng khi Lý Gia Đồ về nhà ăn cơm vào cuối tuần, sẽ nghe thấy mẹ mình nhắc đến dì Dương, kể rằng lúc mua thức ăn có gặp dì, và đã nói những gì với nhau, linh tinh kiểu thế.

Lý Gia Đồ nhìn ra được rằng, lí do mẹ mình thích dì ấy, nói không chừng còn là vì sự đồng cảm cũng nên.

"Đúng rồi, lúc trưa mẹ đi siêu thị mua thức ăn, trên đường về gặp được mẹ của Dương Bồi Thanh đấy." Mẹ cậu nói, "Nghe dì ấy nói, Dương Bồi Thanh chọn bên khoa học xã hội rồi. Còn con thì sao? Sao chưa nghe con nói gì với ba mẹ?"

Vì ba mẹ không hỏi nên con mới không chủ động nói đó. Nghe thấy mẹ hỏi, cậu chần chừ một chút rồi đáp, "Con chọn khoa học tự nhiên ạ."

Nghe vậy, bà thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ ngực, "Khoa học tự nhiên là tốt rồi, khoa học tự nhiên là tốt rồi." Nói xong bà còn sợ chồng mình không biết chuyện, còn giải thích, "Năm trước trường của bọn nó có một thủ khoa ở bên khoa học tự nhiên đó!"

Ba cậu cau mày, "Sao lại chọn khoa học tự nhiên? Con chỉ thi được hơn 80 điểm môn Vật lý và Hóa học thôi mà. Sau này chương trình càng ngày càng đi sâu hơn, con có thể trụ nổi sao?"

"Ai ya, con mình chắc chắn là đã nghĩ kĩ rồi mới chọn đấy, chuyện này đâu đùa được? Hơn nữa, con nó nhất định là muốn chọn khoa mà mình thích thì mới có thể học được. Với cả rõ ràng chủ nhiệm lớp của bọn nhỏ là giáo viên dạy toán, nhưng mọi người lại nói, cô chủ nhiệm còn là giáo viên dạy bên khoa học xã hội nữa. Sau này khi phân khoa rồi thì lớp bọn nhỏ sẽ thành lớp khoa học xã hội, hay khoa học tự nhiên thì cũng thế cả thôi.

Giờ con mình chọn khoa học tự nhiên, không cần phải thay chủ nhiệm, thế còn không được hả? Cô Đinh có bằng thạc sĩ của trường đại học sư phạm phía Bắc đó, đã từng đào tạo ra được một thủ khoa đấy!" Mẹ cậu giơ một ngón tay cái ra, mỉm cười với đứa con trai mình luôn rõ như lòng bàn tay, bổ sung, "Hơn nữa, em cũng tra tư liệu về các thầy cô đứng lớp trên mạng rồi, mỗi người đều rất giỏi, muốn kinh nghiệm có kinh nghiệm, muốn thành quả có thành quả."

Mẹ nói liên hồi, trong ấn tượng của Lý Gia Đồ, ba cậu chưa từng xen ngang được câu gì lúc bà đang nói cả. Quả nhiên lúc này, ba cậu cũng trầm ngâm một lúc lâu rồi nói với cậu, "Tự con nắm chắc đi nhé."

Cậu gật đầu, sau khi ba mẹ đấu khẩu xong rồi mới nở nụ cười cảm kích với ba.

"Ai ya!" Mẹ cậu nuốt được vài miếng cơm, bỗng nhiên lại thốt lên một câu khiến mọi người đều nhìn sang đầy vẻ nghi hoặc. "Sau kỳ này sẽ phân khoa, thế các con sẽ không phải đổi các thầy cô bộ môn khác chứ?" Mẹ cậu vội hỏi, "Sẽ không đâu nhỉ? Các thầy cô bộ môn sẽ theo các con đến thẳng khi tốt nghiệp mà, đúng không? Mẹ nhớ hồi nhập học, cô Đinh đã từng đảm bảo như thế."

Lý Gia Đồ gật đầu qua loa, nghĩ lại một chút rồi nói, "Nhưng cô dạy Hóa sẽ sinh con vào tháng sau, rồi còn những tháng nghỉ sinh nữa, có lẽ trong khoảng thời gian đó sẽ có giáo viên khác dạy thay."

Mẹ cậu chau mày, "Như vậy sao được? Sao có thể dạy một nửa rồi đưa cho giáo viên khác dạy được? Cô sinh em bé xong sẽ dạy lại lớp con, hay là để hẳn cho giáo viên khác dạy?" Bà lắc đầu, "Trường học đúng là quá vô trách nhiệm, đây có phải là cố ý để học sinh không tiếp thu được không!"

"Giáo viên cũng là người, cũng phải kết hôn sinh con. Đổi giáo viên giữa chừng, nếu không học theo kịp thì đừng đi học nữa." Lý Quân Trác lãnh đạm nói.

Mẹ cậu vẫn nghiêm túc nói, "Trường học vốn chỉ có ít giáo viên như vậy, một người đi sinh con rồi, giáo viên dạy thay lấy đâu ra? Để một giáo viên nhận dạy thêm một lớp, hay là giao cho giáo viên mới đây. Dù giáo viên có tốt cỡ nào đi chăng nữa thì khi lượng công việc nhiều quá cũng sẽ bị phân tâm, trình độ giảm xuống. Còn về giáo viên mới vào trường, lại càng không cần nói. Không có kinh nghiệm thì dạy học sinh kiểu gì?

Tự học à?"

Lý Gia Đồ thấp giọng nói, "Giáo viên họ Tô mà tuần trước đến lớp bọn con dạy thử môn Hóa ấy, dạy rất tốt ạ. Các bạn lớp con đều rất thích thầy ấy."

Mẹ cậu nhíu mày, "Giáo viên họ Tô? Là nam hay nữ?"

"Là nam ạ." Lý Gia Đồ vẫn cúi đầu như cũ, hờ hững đáp.

"Là nghiên cứu sinh hay là sinh viên chưa tốt nghiệp? Mà mấy giáo viên trẻ ở trường con chắc đều không tốt nghiệp ở khoa chính quy chứ hả?" Mẹ cậu lẩm bẩm, bỗng nhiên lại ngừng một lúc rồi giọng bắt đầu trở nên kì lạ, "Bề ngoài thế nào? Đẹp trai không?"

Lý Gia Đồ hơi khó chịu, nhưng vẫn tỏ vẻ không sao mà gắp rau lên, thờ ơ đáp, "Cũng có thể nói như vậy."

Mẹ cậu nửa tin nửa ngờ nhìn sang cậu, lại nhìn sang chồng mình, ý nói châm biếm, "Giờ mấy giáo viên trẻ đều thích ăn diện cả. Thầy hay cô cũng như nhau. Vốn cũng không lớn hơn học sinh mấy tuổi, vậy mà còn ăn diện, cũng không biết giáo viên và học sinh ai quản ai đâu."

Lý Gia Đồ đảo cơm trong bát, làm bộ không nghe thấy gì.

Học kỳ mới còn chưa bắt đầu, những sự kiện lớn nhỏ đã triển khai sớm rồi.

Lý Gia Đồ về trường trước ba ngày. Đầu tiên, cậu giặt ga giường đã không dùng hai tháng, sau đó lại đi ăn với các thành viên câu lạc bộ ở thư viện, bàn chuyện sự kiện của học kỳ mới. Cậu tham gia hai câu lạc bộ, ngoài câu lạc bộ sách dành cho học sinh thì còn có câu lạc bộ kịch. Hai câu lạc bộ này là khi cậu mới vào trường đúng lúc đang mùa tuyển, lúc đang đi trên sân trường được các anh chị cốt cán trong câu lạc bộ giữ lại mời chào, sau đó nhất thời nóng đầu mà gia nhập.

Ở trong trường, chuyện một học sinh vào nhiều câu lạc bộ cũng không hiếm gặp. Ví dụ như Chu Thư Uyên vừa là thành viên Đoàn trường vừa là thành viên câu lạc bộ tuyên truyền, công việc rất nhiều nên cậu ta cực kỳ bận. Bình thường ngoài thời gian đi học và ngủ, Lý Gia Đồ dường như không thấy bóng dáng của Chu Thư Uyên đâu cả. Về chuyện này, cậu không khỏi cảm thấy rằng, so với Chu Thư Uyên, cậu đúng là không thể nào so được.

Dù cậu cũng tham gia hai câu lạc bộ đấy, nhưng chức vụ và công việc ở hai câu lạc bộ này đều rất ít.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!