Chương 9: (Vô Đề)

Edit: Dú

Beta: Dú

"... thì ra các thầy cô đều tâm ý tương thông, những gì bọn họ muốn đều giống nhau cả."

--------------

"Mấy chú cứ mở cửa mà vào lắp là được luôn ấy mà!"

Vừa dứt lời, học sinh trong lớp không hẹn mà cùng nhìn về phía nơi phát ra âm thanh đó. La Tử Hào xấu hổ nhìn mọi người và cả Tô Đồng đang đứng trên bục giảng, vội cười trừ một cái khó coi, rồi che phần mic của điện thoại, tức giận nói một câu gì đó rồi cúp điện thoại.

Một tay Tô Đồng cầm sách giáo khoa, tay kia cầm phấn viết, đứng trên bục giảng nhìn cậu học sinh gọi điện thoại giữa giờ dạy của mình. Anh chau mày, bàn tay cầm phấn nắm lại, chỉ vào trên bàn, nói, "La Tử Hào, đặt di động lên đây." Ánh mắt anh ám chỉ mặt bàn.

La Tử hào tự biết mình sai, đành ngoan ngoãn nộp di động lên. Ai ngờ vừa đặt máy xuống, cậu ta vừa xoay người một cái, điện thoại lại bắt đầu đổ chuông. Cậu ta sợ nhảy dựng lên, luống cuống tắt chuông, cười giả lả dùng cả hai tay nâng điện thọai lên, lủi thủi về chỗ ngồi.

"Giờ chúng ta đã biết rằng, sắt khi phản ứng với clo sẽ khiến giá trị oxy hóa từ 0 thành +3, còn lúc tác dụng với lưu huỳnh thì giá trị đó sẽ thành +2, vậy tính oxy hóa của clo hay lưu huỳnh mạnh hơn?" Tô Đồng tỏ vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra, tiếp tục dạy.

2Fe + 3Cl2 => 2FeCl3

Fe + S => FeS)

Mọi người trăm miệng một lời đáp, "Là clo ạ ~"

Anh xoay người, gõ ngón tay lên phương trình hóa học ở trên bảng: "Sắt phản ứng với brôm, cũng từ 0 lên +3, vậy tính oxy hóa của clo hay brôm mạnh hơn?"

(*Chú thích: 2Fe + 3Br2 => 2FeBr3)

Chu Ý Trăn ngồi ở hàng trước tích cực trả lời, "Là clo ạ ~"

"Vì sao?" Tô Đồng cười hỏi.

"Vì clo và brôm đều thuộc nhóm VII A, mà những nguyên tố cùng nhóm sẽ có tính phi kim giảm dần; tính phi kim càng mạnh, tính oxy hóa càng mạnh. Mà tính phi kim của clo mạnh hơn brôm, nên tất nhiên tính oxy hóa của nó cũng mạnh hơn ạ." Chu Ý Trăn đáp lại đầy tự tin.

(*Chú thích: Nhóm VII A (nhóm Halogen) tra thêm để biết thêm chi tiết)

Tô Đồng gật đầu, trước khi mở miệng lại liếc sang chiếc điện thoại của La Tử Hào đang đặt trên bàn.

Một tiết học hóa kết thúc rất nhanh. Trước khi tan học, Tô Đồng được học sinh nhắc là bây giờ chưa có đại diện lớp Hóa. Anh vỗ vỗ bụi phấn vương trên sách, hỏi, "Bạn đại diện kia chuyển đi lớp khác rồi hả?"

Đại diện cho lớp Hóa trước đây đã chọn hệ Khoa học xã hội, nên không còn học ở lớp nữa.

Tô Đồng hơi nhăn trán, lẩm bẩm, "Đúng là hơi khó giải quyết thật." Anh hỏi các học sinh, "Có ai trong các em xung phong làm cán sự môn Hóa không?"

Lúc học thì tích cực trả lời, nhưng đến khi cần có người đứng ra, thì lại không có một ai chịu hé răng.

Tô Đồng tự mỉa mai chính mình bằng giọng ngạc nhiên: "Thầy không được hoan nghênh nhỉ."

"Không phải đâu thầy Tô, bọn em rất thích thầy mà." Lưu Mặc Nam vội giải thích.

Anh cười hỏi, "Vậy lớp trưởng đứng ra nhé?"

Cô lập tức lộ vẻ mặt khó xử.

Sắp hết tiết rồi, Tô Đồng cầm sách lên, cũng không muốn để học sinh của mình lỡ mất giờ nghỉ giải lao nên hỏi, "Chức vụ bây giờ của Đàm Hiểu Phong là gì?"

"Dân thường ạ." Lập tức có học sinh trả lời thay.

"Thế hả?" Tô Đồng nhìn về phía Đàm Hiểu Phong, nhưng ngẫm một lúc, lại hỏi, "Còn Lý Gia Đồ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!