Chương 7: (Vô Đề)

Type: Hà Trâm

"Anh ngại mở lời phê phán người khác sao? Vậy để tôi khơi chuyện giúp anh." Tần Vũ Phi rất hiểu lòng người, nhúng một miếng gà chiên vào tương cà chua rồi bỏ vào miệng một cách đầy hưởng thụ, sau đó nói: "Ừm, chuyện là thế này, tôi đồng ý hẹn hò với Triệu Hồng Huy là vì anh ta đẹp trai

". Ngưng một chút, cô nhấn mạnh:"Anh ta đúng là rất đẹp trai, phải không?".

"Nhảm nhí. Em ít được gặp trai đẹp à?" Cố Anh Kiệt tức giận nói.

"Không ít, trước mặt có một người này." Tần Vũ phi nhìn hộp thức ăn, "Sợ là tương cà chua không đủ ăn, muốn nhờ trai đẹp đi lấy thêm chút nữa, như vậy có quá đáng không?".

"Rất quá đáng."

Cố Anh Kiệt nhíu mày nhìn hộp thức ăn của cô, rõ ràng anh đã lấy rất nhiều tương cà chua mà. "Em ăn ít thôi, loại tương này vị rất nặng, ăn nhiều quá không tốt."

"Ừ." Tần Vũ phi gật đầu,

"Phải chấm ít lại, nếu không sẽ không đủ. Thật ra thì gặp qua không ít trai đẹp và đồng ý hẹn hò với trai đẹp đâu có gì mâu thuẫn. Cũng như người thấy qua rất nhiều tiền nhưng vẫn muốn đi kiếm tiền vậy thôi. Anh Cố này, anh nói chuyện theo logic nào vậy?".

"..." Cố Anh Kiệt nghẹn lời, thật ra anh chỉ muốn nhắc nhở cô một chút, đừng nhất thời xúc động mà mờ mắt, chọn bừa một người bạn trai để phủi sạch quan hệ với anh, thật sự không cần thiết.

"Tôi có quen Triệu Hồng Huy, nhưng không thân lắm. Hôm đó nghe bạn bè nhắc đến anh ta, nói anh ta khoe khoang rằng đã theo đuổi được em, tôi cũng trò chuyện vài câu với người bạn kia."

Cố Anh Kiệt giải thích lý do anh biết được chuyện của cô và Triệu Hồng Huy. "Lấy bạn gái ra để khoe khoang này nọ thật đáng ghét, đúng không?"

Tần Vũ Phi lắc đầu: "Nếu bạn gái có thể khiến cho bạn trai đi khoe khoang khắp nơi, chứng tỏ người bạn gái đó rất tốt, có giá trị, tốt hơn nhiều người bị đem giấu nhẹm đi, không phải à?". Cô hỏi lại.

"Nghe nói tính cách anh ta rất xấu, thích khoe khoang, đua đòi, còn bá đạo nữa.

"Nói xấu sau lưng người khác không phải phong cách của Cố Anh Kiệt, nên anh dùng từ đã nói giảm nói tránh đi rồi. Tần Vũ phi gật đầu:"Bá đạo không phải rất tốt sao? Tiểu thuyết cũng có viết, tổng giám đốc bá đạo yêu em, đây mới là tố chất của nam chính đó".

"Vậy sao?" Cố Anh Kiệt càng thêm bực, "Vậy tổng giám đốc bá đạo trong tiểu thuyết đó yêu cô tiểu thư bá đạo như em à?".

"Vậy thì không có. Thường là mấy cô thỏ con dịu dàng, ngọt ngào."

Cố Anh Kiệt nhướng mày với cô. Tần Vũ Phi cũng nhướng mày. Cuối cùng vẫn là Cố Anh Kiệt phải nhường bước: "Được, tôi quả thật cũng không thân với anh ta, chỉ nghe nói tiếng tăm của anh ta không được tốt, nên muốn nhắc nhở em cẩn thận chút thôi".

"Yên tâm đi."

Tần Vũ phi cười cười liếm ngón tay, "Nếu nói đến tiếng tăm không tốt, chắc anh ta không hơn tôi được đâu, tôi cũng không bị thiệt

". Cố Anh Kiệt thở dài:"Thật ra lời tôi muốn nói là, Tần Vũ phi, nếu em với anh ta thật lòng yêu nhau thì tôi không có gì để nói, nếu em chỉ nghĩ muốn tìm một người bạn trai để xóa sạch quan hệ với tôi, muốn chứng minh rằng chúng ta không thân thiết với nhau thì không cần thiết.

Đều là người trưởng thành, tôi có thể hiểu ý của em, tôi cũng hy vọng em có thể tin tưởng tôi, chuyện tôi đã hứa với em thì nhất định sẽ làm được

". Tần Vũ Phi không lên tiếng, chỉ nhìn anh, sau đó lại tiếp tục ăn những món ăn được nhúng đầy tương cà chua của mình. Cố Anh Kiệt nhìn chằm chằm cô, sau đó thở dài:"Tần Vũ Phi, em cần bạn bè

". Lần này Tần Vũ Phi đáp lại anh:"Tôi có rất nhiều bạn

". Cố Anh Kiệt mặc kệ lời phản bác của cô, tiếp tục nói:"Tôi liên lạc với em, gọi điện thoại cho em, vì tôi quan tâm em như bạn bè.

Tôi tức giận với em, đó là vì em bướng bỉnh tự cho mình là đúng, giống chuyện lần đó của Mễ Hi vậy, cô ấy chẳng làm gì cả, em muốn chứng minh không có quan hệ gì với tôi mà đột nhiên nói tuyệt giao với cô ấy, chuyện này khiến cô ấy rất buồn".

"Anh đau lòng cho cô ấy chứ gì."

"Tôi cũng đau lòng cho em." Cố Anh Kiệt nhanh chóng cản cô lại. "Tần Vũ Phi, kết giao bạn bè thật sự không cần phải lo sợ nhiều như thế đâu."

Tần Vũ Phi nhìn hộp thức ăn đầy tiếc nuối, đã ăn hết sạch tương cà chua rồi nhưng gà rán và khoai tây chiên vẫn còn lại không ít. "Tôi biết rồi."

Tâm trạng cô giờ rất xấu. "Lần trước anh đã mắng tôi rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!