Type: Phương Phương
Cố Anh Kiệt cứ nhìn điện thoại mà cười ngây ngốc, bà Cố không nhịn nổi nữa, cố ý nói: "A Kiệt gần đây con vẫn còn rất bận à, ăn cơm mà cũng bàn chuyện công việc? Hay là ra ngoài gọi điện thoại đi, nói xong rồi quay lại. Ngồi trên bàn ăn mà bấm điện thoại, không lịch sự chút nào
". Cố Anh Kiệt còn chưa lên tiếng, người bạn thân của bà Cố đã vội giảng hòa:"Không sao, công việc quan trọng mà. Mọi người cũng là chỗ thân thiết, không cần khách sáo làm gì. A Kiệt cố gắng làm việc là chuyện tốt. Tuổi trẻ có tài, bà đúng là có phúc
". Cố Anh Từ ngồi bên cạnh cười, Cố Anh Kiệt cũng vội nói:"Dạ phải, mẹ cháu có phúc, sinh được ba đứa con đều rất xuất sắc
". Cố Anh Từ bật cười lớn, những người khác cũng bị chọc cười, bà Cố vừa cười vừa lườm con trai:"Da mặt cũng dày quá đó
". Cố Anh Kiệt gắp thức ăn cho mẹ mình:"Nào, mẹ vất vả rồi, mẹ ăn đi
". Bạn thân của bà Cố ngồi bên cạnh cười nói:"Đây không phải gọi là mặt dày, với người trẻ thì đây gọi là tự tin.
Đình Đình nhà tôi cũng tại quá nhút nhát, suốt ngày chỉ thích trốn trong nhà nấu nướng, ở nhà chuyện trong chuyện ngoài đều là do nó lo hết, có những chuyện tôi nói để người làm làm cũng được, nó lại cứ thích tự mình ra tay.
Tôi cũng rảnh rang rồi, chuyện trong nhà cứ giao cho nó, nhưng bạn bè nó ít quá cũng không hay, con gái mà, cũng nên yêu đương, ra ngoài nhiều một chút
". Cô gái tên Đình Đình kia vừa nghe mẹ mình nói thế thì khẽ mỉm cười, vừa khiêm tốn lại vừa duyên dáng, rất biết điều. Bà Cố vội tiếp lời:"Phải đó, con gái kết giao thêm nhiều bạn cũng tốt lắm, A Kiệt rất hay ra ngoài chơi, đến lúc đó cô bảo nó hẹn cháu, cùng nhau đi cho biết".
"Được chứ."
Cố Anh Kiệt mỉm cười đáp, "Đến lúc đó anh sẽ giới thiệu bạn gái anh cho em biết, cô ấy có rất nhiều bạn, đều là con gái với nhau, mấy chuyện dạo phố mua sắm cô ấy giỏi hơn anh nhiều
". Bà Cố vừa nghe, sắc mặt liền trở nên lúng túng. Mẹ Đình Đình cũng có chút ngạc nhiên, nhìn sang bà Cố. Cố Anh Từ lên tiếng:"Ồ, cậu ba có bạn gái rồi à? Giấu cũng kỹ thật nhỉ
", vừa nói vừa lén đá chân em trai một cái. Dám phá đám mẹ, muốn về nhà rồi mọi người đều phải chịu trận có phải không? Câu này của Cố Anh Từ đã giúp bà Cố giải vây, ý nói khi bà Cố và bạn mình sắp xếp buổi"tiệc kết bạn
"này vốn không biết chuyện con trai nhà mình đã có bạn gái. Cố Anh Kiệt cũng thuận theo mà nói, dù sao mục đích của anh cũng đã đạt được, nói vài lời ứng phó thì anh cũng biết."Cái này tại chưa kịp nói thôi mà. Hơn nữa bạn gái em cũng hơi nhát, lại xấu hổ, em đang nghĩ đợi một thời gian rồi mới nói cho mọi người biết, dẫn cô ấy về nhà chơi.
Đình Đình này, đến lúc đó anh sẽ báo cho em, chúng ta cùng ra ngoài chơi, cô ấy rất tốt, em sẽ thích cho xem. Bạn của mẹ cùng là bạn của anh, đừng khác sáo."
"Dạ được, em cảm ơn trước vậy.
"Đình Đình tuy có chút bất ngờ, nhưng người ta đã nói thế rồi cô ấy cũng không thể tỏ thái độ không tốt, dù sao cũng cần giữ thể diện mà. Bà Cố không vui lắm, không nhìn được trách móc:"Bạn gái con là người kiểu gì, đừng có đem mấy chuyện chơi bời không đáng tin ra mà đùa.
Trước đây hết người này đến người khác, chẳng có người nào ra hồn:.
"Mẹ." Cố Anh Từ ngắt lời bà Cố, đúng là cả giận mất khôn, nói chuyện cũng không suy nghĩ thấu đáo, muốn giới thiệu bạn gái cho con mình mà lại ở trước mặt con gái người ta nói xấu bạn gái cũ của con mình hết người này đến người khác vậy à?
"Được rồi, mẹ ăn nhiều chút đi. A Kiệt hiểu chuyện mà, làm gì có chuyện hết người này đến người khác, không ra hồn gì chứ, nó không nói sớm cho mẹ biết là nó sai, về nhà con sẽ phê bình nó."
Bà Cố cũng biết mình lỡ lời, cằn nhằn vài câu sau đó nói với bạn mình:
"Được rồi, kệ nó đi, kết bạn là chuyện quan trọng, kết được bạn tốt thì hay, không tốt thì đúng là đau đầu. Đến sau cùng vẫn là người làm phụ huynh chúng ta ra mặt giúp chúng nó thôi".
"Phải đó.
"Người bạn kia rất nể mặt nói theo. Cố Anh Kiệt lại nói:"Mẹ yên tâm đi, bạn gái lần này của con sẽ khác hẳn, mẹ sẽ thích cô ấy mà. Gia cảnh cô ấy tốt, ngoại hình đẹp, tính tình tốt, cô ấy không giống những người trước đây đâu, con rất thích cô ấy. Cô ấy rất tốt với con, cũng rất hiểu lý lẽ, có thể quản được con.
Cô ấy nói rồi, nếu con mà dám bắt cá hai tay thì cô ấy sẽ đánh chết con. Cho nên con sẽ ngoan ngoãn, để mọi người bớt nhọc lòng".
"Phụt.
"Cố Anh Từ ngồi bên cạnh suýt thì bị sặc. Còn đánh chết nữa? Mấy lời kiểu này tốt nhất đừng có nói trong trường hợp này chứ, cậu muốn bị đánh chết thật à, nhưng người ra tay là mẹ, không phải bạn gái cậu đâu. Bà Cố nhướng mày, đúng là thiếu chút nữa bị đứa con này làm cho tức chết mà."Chuyện này thì có gì mà đắc ý hả? Nghe vừa dữ dằn vừa không có gia giáo."
"Sao có thể, cô ấy rất đáng yêu đó. Nhưng bây giờ đang ăn cơm, mọi người ăn nhiều chút đi. Khi nào về con sẽ dẫn cô ấy đến gặp mẹ, mẹ sẽ thích mà. Theo đuổi được cô ấy, quả thật con cảm thấy vô cùng đắc ý đó." Cố Anh Kiệt mỉm cười nói, vừa gắp thức ăn cho mẹ mình, vừa cười với Đình Đình và mẹ cô ấy, nói họ ăn thêm đi.
Cố Anh Từ nhanh trí chuyển sang chủ đề khác, hỏi đôi hoa tai của Đình Đình mua ở đâu, sau đó tự nhiên chuyển sang chủ đề dưỡng da và những chuyện lặt vặt trong cuộc sống. Bà Cố vẫn thấy không vui, lúc sau không nói gì nhiều, cũng không để ý đến con trai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!