Chương 22: (Vô Đề)

Type: Phương Phương

Doãn Đình đến dưới tầng công ty Tần Vũ Phi rất nhanh, trước tiên là gọi điện thoại xác nhận lại quy trình hành động và các chi tiết cần lưu ý, sau đó cố gắng nén cảm giác căng thẳng xuống, vờ như không có việc gì mà đi vào.

Khi vào đến phòng làm việc, cô ấy cố kiềm chế không nhìn Cố Anh Kiệt đang ở trong phòng họp bên cạnh, giả bộ không có việc gì mà đi lướt qua.

Đến trước cửa phòng làm việc của Tần Vũ Phi, Doãn Đình hỏi thư ký: "Vũ Phi có ở đây không ạ?

". Thư ký nhận ra Doãn Đình, cũng nhận được chỉ thị của Tần Vũ Phi từ trước, bèn đáp:"Cô ấy ra ngoài rồi, không ở đây".

"Ồ." Doãn Đình ngẩn người vài giây, đang nghĩ xem phải diễn tiếp thế nào, loại chuyện này thật sự không phải sở trường của cô ấy. "Vậy…" Cô ấy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định không có gì để diễn nữa. "Vậy tôi đi đây." Thư ký gật đầu: "Cô Doãn đi thong thả".

Doãn Đình bĩu môi, thật không muốn đi chút nào. Đi là phải chạy đến phòng họp mời Cố Anh Kiệt ăn cơm, cô ấy vẫn chưa chuẩn bị tâm lý xong mà. Sớm biết có ngày này thì lúc trước cô ấy đã đi học một khóa diễn xuất, giờ thì muộn rồi.

Doãn Đình buông một tiếng thở dài, chậm chạp quay người đi về phía cửa, chậm chạp đi đến trước cửa phòng họp, vừa đi vừa nghĩ kịch bản tiếp theo đây phải diễn.

Trong điện thoại Tần Vũ Phi nói nghe rất dễ dàng, vì Doãn Đình vốn tìm sẵn nhà hàng muốn rủ Tần Vũ Phi cùng đi, cứ mượn cớ này mà dùng, nói cô ấy đến tìm Tần Vũ Phi mà cô lại đi vắng, vừa hay gặp được Cố Anh Kiệt, thế là nhân tiện mời anh cùng đi. Nghe rất hợp tình hợp lý, không có chút kẽ hở nào.

Nhưng Doãn Đình thấy rất khó.

Rốt cuộc cô ấy cũng đã đến trước cửa phòng họp, trước khi "tình cờ

"gặp được Cố Anh Kiệt, bất giác lại buông một tiếng thở dài. Kế đó cô ấy giả vờ vô tình quay đầu lại liền thấy hai người đàn ông trẻ tuổi trong phòng họp đều đang nhìn mình chằm chằm. Doãn Đình giật mình, hoàn toàn không cần giả vờ đã có được vẻ mặt kinh ngạc. Mở màn có vẻ không tệ, nhưng cô ấy quên lời thoại mất rồi."À, cái đó…" Cô ấy thật sự chột dạ.

"Thật trùng hợp." Cố Anh Kiệt giải vây giúp Doãn Đình, "Cô đến tìm Vũ Phi sao?".

"Đúng, đúng." Doãn Đình vội gật đầu lia lịa.

"Cô ấy không có ở đây."

"Vâng, vâng." Doãn Đình tiếp tục gật đầu. Nếu bây giờ anh Cố đẹp trai có thể nói tiếp câu "Bây giờ cũng xấp xỉ giờ cơm tối rồi, chi bằng chúng ta cùng đi ăn bữa cơm đi

"thì hay biết mấy. Nhưng Cố Anh Kiệt lại không nói nữa, anh chỉ nhìn Doãn Đình không lên tiếng, còn Doãn Đình vẫn chưa nhớ ra lời thoại."Vị này là?

"Cừu Chính Khanh hỏi. Doãn Đình phấn chấn hẳn, thật tốt quá, có lời để nói rồi."Xin chào, em là Doãn Đình, bạn của Vũ Phi."

"Xin chào."

Cừu Chính Khanh khẽ gật đầu, "Cô tìm Tần Vũ Phi có việc gì?

". Sẽ không phải là bạn làm ăn, có vấn đề liên quan đến công việc cần tìm người chứ? Doãn Đình mừng thầm, có cảm giác người này dễ nói chuyện hơn Cố Anh Kiệt."Vẫn chưa biết tên anh."

"Cừu Chính Khanh."     

"À, thì ra là Cừu phó tổng." Doãn Đình từng nghe Tần Vãn Phi nhắc đến vị anh tài này, cô ấy có ấn tượng rất sâu với tên của anh ta. "Xin Hãy Nghiêm Chỉnh Chút."(*) Lúc đó cô còn nói với Tần Vũ Phi, "Tên của anh ấy nhất định có nghĩa là vậy

". (*) Trong tiếng Trung, Cừu Chính Khanh đọc giống Xin Hãy Nghiêm Chỉnh Chút. Thì ra"Xin Hãy Nghiêm Chỉnh Chút

"trông như thế này, cũng không tệ. Cừu Chính Khanh gật đầu,"Xin chào. Cô tìm Tần Vũ Phi có chuyện gì vậy?

". Câu này mở đầu quá tốt, Doãn Đình rất vui, nhanh chóng nắm bắt cơ hội:"Em nghe Vũ Phi nhiều lần nhắc đến anh, không ngờ hôm nay lại gặp được, gặp nhau xem như có duyên rồi.

Cừu phó tổng này, em tìm được một nhà hàng rất hay ở trên mạng, muốn qua tìm Vũ Phi cùng đi ăn thử, không ngờ cô ấy lại đi vắng rồi. Trùng hợp gặp được Cừu phó tổng anh đây, chi bằng cùng nhau đi ăn đi.

"Cô ấy thuận lợi nói xong lời mời của mình, dũng khí cũng tự giác tăng lên, trong lòng tự tặng cho mình một tràng pháo tay. Hơn nữa trong phòng họp này chỉ có Cừu Chính Khanh và Cố Anh Kiệt, kéo Cừu Chính Khanh đi rồi, Cố Anh Kiệt cũng không thể tiếp tục ở lại. Thật là thông minh! Doãn Đình tự cho mình một"like". Cừu Chính Khanh sầm mặt, cô gái này cũng thuộc quốc gia "Khó Hiểu" như Tần Vũ Phi à? Hay nên nói virus "Thiếu logic, Không Đạo Lí

"của Tần đại tiểu thư đã truyền nhiễm qua cho bạn bè rồi? Nhưng anh ta thấy Doãn Đình đang lén lút nhìn Cố Anh Kiệt, chợt hiểu ra, à, thì ra cô gái này có hứng thú với anh Cố đây. Cô ấy không phải muốn mời anh ta ăn cơm mà là muốn mời anh Cố. Quả nhiên câu tiếp theo của Doãn Đình là:"Khó có dịp gặp được, anh Cố cũng đi chung đi". Để cho chắc Doãn Đình vẫn mở lời mời Cố Anh Kiệt, cô ấy ra sức như vậy, một lưới bắt trọn, dù họ không nhận lời thì cô ấy vẫn có thể ăn nói với Vũ Phi.

Cố Anh Kiệt nhìn Cừu Chính Khanh, lại nhìn Doãn Đình, cũng hiểu ra rồi. Thì ra Doãn Đình nhìn trúng Cừu Chính Khanh, Tần Vũ Phi thật không tiếc sức giới thiệu đối tượng cho bạn thân mình đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!