Chương 45: (Vô Đề)

Trang Khê ngơ ngác, không ngờ lúc Viễn Viễn theo đuổi thần tượng lại kinh khủng như thế.

Không chỉ tự thích mà còn muốn mọi người xung quanh cũng thừa nhận thần tượng của mình tốt thế nào, phải thích như mình mới được.

Cậu ngơ ngác, nhất thời không nói nên lời.

[Tâm trạng của Viễn Viễn -5.]

[Tâm trạng của Viễn Viễn -3.]

[Chú ý! Giá trị tâm trạng của Viễn Viễn thấp hơn 5! Người chơi vui lòng thực hiện các biện pháp để khắc phục!]

Tiểu Khê cực kỳ căng thẳng mở miệng: "Thượng tướng Lâm là người đẹp trai nhất trong lòng tôi, là đại anh hùng trong lòng tôi!"

[Tâm trạng của Viễn Viễn +2.]

[Tâm trạng của Viễn Viễn -2.]

Sao tâm trạng vẫn hạ xuống vậy, Tiểu Khê bất lực: "Tôi nói rồi mà."

Viễn Viễn rầu rĩ, là thật sự không vui, rất cáu kỉnh, thậm chí Trang Khê nhìn nhân vật còn cảm thấy nó hơi tủi thân.

Sự tủi thân này khiến Trang Khê mềm lòng.

Viễn Viễn: "Cậu không thật lòng, cậu cảm thấy không đẹp đúng không."

Tiểu Khê: "Thượng tướng Lâm thật sự là một đại anh hùng mà. Ngày hôm ấy Viễn Viễn cũng có nói một thượng tướng trông đẹp trai để làm gì chứ?"

Viễn Viễn: "Lúc ấy cậu cũng lập tức nói với tôi rằng tất nhiên là có tác dụng mà."

Thấy Viễn Viễn càng cúi đầu thấp hơn, trên cái đầu nhỏ còn có một đám mây đen nho nhỏ, hình như sắp đổ mưa rồi.

Trang Khê ấp úng, không biết nên dỗ như thế nào nữa.

Cậu không thể ngờ Viễn Viễn lại là một fan điên cuồng theo đuổi thần tượng đến thế.

Viễn Viễn rầu rĩ: "Không đẹp chỗ nào chứ? Rõ ràng tôi cảm thấy rất đẹp, người khác cũng cảm thấy đẹp, chỉ có cậu mới cảm thấy không đẹp thôi."

Tiểu Khê lập tức nói: "Tôi không nói là không đẹp mà."

Viễn Viễn: "Cậu nói không phải là loại hình cậu thích, cậu thích kiểu ấm áp như vậy mà."

Giọng nói càng tủi thân hơn.

Nếu như đó không phải là Viễn Viễn, đổi thành một người khác Trang Khê sẽ cảm thấy người ta sắp khóc đến nơi rồi. Trái tim của Viễn Viễn đã bị tổn thương một cách sâu sắc phải không?

Tiểu Khê: "Tôi không mà."

Viễn Viễn: "Lễ Lễ có đẹp không? Cậu thích không?"

Tiểu Khê rầu rĩ không nói nên lời.

Lễ Lễ không phải là kiểu ấm áp, nhưng rõ ràng Lễ Lễ thật sự rất đẹp.

Tất nhiên lúc này cậu không thể nói như thế với Viễn Viễn được.

Viễn Viễn bỏ cánh tay đang chống trên tường xuống, im lặng ngồi vào xe lăn của mình.

Nhân vật trông có vẻ rất đau lòng, bị nỗi thất vọng và tủi thân vây quanh, dáng vẻ ủ rũ cụp đuôi khiến Trang Khê nhìn mà xót xa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!