Chương 3: (Vô Đề)

Trang Khê không hiểu tại sao tâm trạng của nhân vật này lại đột nhiên vui hơn.

Cậu đoán có thể là do nó thích ăn dâu tây, vì vậy lại cho nó thêm một quả.

Hiện tại tâm trạng đang vui, có thể nó sẽ không phản kháng quá đà nữa.

Trang Khê lại thử di chuyển nhân vật, cậu không muốn nhìn thấy nó cô đơn ngồi ở đó.

Ngón tay của cậu nhấn vào nhân vật, cẩn thận di chuyển nó.

Lần này có thể nhận ra Viễn Viễn vẫn còn căng thẳng cứng nhắc, nhưng không liều mạng giãy dụa như trước nữa.

Trang Khê rất vui, bèn di chuyển nó vào phòng.

Trò chơi này được thiết kế rất tinh xảo.

Nhà tuy nhỏ mà lại đầy đủ tiện nghi.

Cơ thể Viễn Viễn thấm đầy máu, Trang Khê không có quần áo cho nó thay.

Mà cho dù là có đi chăng nữa, quần áo đang dính vào vết thương tạm thời không thể thay ngay ra được.

Trang Khê đành đặt nó lên giường.

Trong toàn bộ quá trình Viễn Viễn rất yên tĩnh.

Nó ôm chặt lấy quả dâu tây vào người như sợ có ai cướp mất vậy.

Nó không nói gì cả.

Thế nhưng trò chơi đã thể hiện hết tâm lý của nó với Trang Khê thông qua lời kể.

[Viễn Viễn ôm chặt lấy dâu tây.

Đây là mùi hương mà nó quen thuộc.]

[Viễn Viễn không còn đề phòng như thế nữa, nó đang đợi một người.]

[Viễn Viễn nhìn chiếc giường mềm mại, nó đã không được nằm trên giường một thời gian rất dài rồi.

Nó mệt lắm, rũ mắt xuống nhìn cơ thể đầy máu của mình.]

[Viễn Viễn: Tôi như thế này, làm sao có thể lên giường được chứ?]

[Viễn Viễn rất khiếp sợ, tay của nó chạm vào chăn bông mềm mại.]

[Tâm trạng của Viễn Viễn +2.]

[Nhìn thấy máu của mình làm bẩn drap trải giường màu trắng, Viễn Viễn rất lo lắng.

Nó không biết mình đang lo về cái gì nữa.]

Nó đang lo là mình sẽ bị ghét bỏ, bị bỏ rơi.

Bản thân Viễn Viễn không biết, thế nhưng dường như Trang Khê có thể hiểu được.

Thế mà cậu lại hiểu suy nghĩ của một nhân vật ảo.

Rồi cậu cười nhẹ, dù cho khoa học kỹ thuật của thời đại này có phát triển đến thế nào đi chăng nữa, người máy có thể vượt qua bài kiểm tra Turing* một cách dễ dàng và trí năng AI trong trò chơi có cao hơn nữa, thì đây cũng chỉ là một nhân vật ảo thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!