Chương 28: (Vô Đề)

[Bạn có muốn nhận người dân này không?]

[Có]

[Không]

Nhắc nhở của trò chơi xuất hiện lần nữa, Trang Khê đang nhìn đến ngơ ngẩn lập tức nhấn vào [Có]

[Chúc mừng bạn đã thu được người dân thứ ba của thị trấn, Lễ Lễ. Hãy tiếp tục nỗ lực không ngừng nha! Cố lên!]

Sau khi Trang Khê nhấn chọn [Có] thì nhân vật lập tức rơi xuống, ngã trên mặt đất. Ba người Tiểu Khê, Viễn Viễn và Trạch Trạch cùng chạy qua, đứng ở trước mặt Lễ Lễ không biết nên làm gì.

Chủ yếu bởi đây là một cô gái.

Tiểu Khê do dự một lát, muốn đưa tay ra đỡ lấy Lễ Lễ thì phát hiện Lễ Lễ giống như Viễn Viễn lúc mới đến vậy. Tiểu Khê không chạm vào được. Có lẽ phải đợi Lễ Lễ chủ động, thì Tiểu Khê mới có thể chạm vào nó.

Trang Khê nhấn mở dữ liệu của Lễ Lễ ra xem thử. Bề ngoài nhìn không thấy nó có bao nhiêu vết thương nghiêm trọng, nhưng thực ra giá trị sức khỏe của nó chỉ có 12. Ngược lại, dù nó vẫn luôn cau mày thế nhưng giá trị tâm trạng lại cao hơn Viễn Viễn và Trạch Trạch lúc mới tới nhiều, tận 30.

Sự kinh ngạc và sợ hãi trên mặt nhân vật tên là Lễ Lễ này vẫn chưa biến mất, nó đang nhìn họ một cách đề phòng: "Đây là đâu? Các người là ai?"

Tiểu Khê: "Cô đừng sợ, bọn tôi…"

Tiểu Khê còn chưa nói xong thì Lễ Lễ đã ngất đi rồi.

Ba nhân vật đều câm nín.

Viễn Viễn: "Phiền phức."

Dù sao cũng là con gái, không thể đánh không thể mắng. Sau này còn không biết phiền phức cỡ nào.

Trạch Trạch không nói gì mà chỉ đứng đó suy nghĩ.

Trang Khê cũng không biết phải làm sao. Cậu phải để một cô gái xinh đẹp như thế này ở đâu đây? Tuy họ đều là nhân vật ảo, nhưng cũng là người dân của cậu. Bọn họ có suy nghĩ riêng, đặt cô ấy trên giường của cậu thì không tốt lắm. Người từng nằm qua cái giường đó là hai đứa con trai…

Không còn lựa chọn nào khác, Trang Khê vẫn nhấn giữ vào nhân vật và chuyển nó đến phòng của mình. Nằm trong phòng cậu còn hơn là nằm dưới đất. Tiểu Khê thay mới tất cả mọi thứ trên giường rồi chuyển nhân vật nằm lên đó, cậu đẩy một cái ghế nhỏ đến cạnh giường, ngồi bên cạnh nhìn Lễ Lễ.

Lễ Lễ nằm trên giường, trên người mặc từng lớp từng lớp váy. Mái tóc dài rơi ở trên gối, thân hình gầy yếu, sắc mặt tái nhợt.

Cô ấy là một cô gái.

Từ nhỏ đến lớn Trang Khê chưa từng nói một câu nào với con gái, trừ khi cần thiết còn bình thường cậu cũng rất ít khi tiếp xúc với con gái. Cậu không biết nên ở chung với con gái thế nào cả. Nhưng cậu cũng biết một đạo lý, con gái là phải cưng chiều.

Lông mày của Lễ Lễ nhăn lại, vẻ mặt của nó trắng nhợt một cách kỳ lạ, trán đổ mồ hôi không ngừng.

Trang Khê không biết Lễ Lễ bị làm sao, vội vàng đặt cỏ giảm đau trong ba lô lên người nó. Không cần biết là vấn đề gì, cỏ giảm đau chắc sẽ giảm bớt đau đớn của nó.

Nhìn lông mày của Lễ Lễ buông lỏng, Trang Khê cũng thở phào một hơi.

Trong khi ngồi trên ghế nhỏ bảo vệ Lễ Lễ thì Trang Khê cũng bắt đầu mở quang não ra tìm kiếm học hỏi. Con gái thích cái gì, cách để ở chung với con gái. Trang Khê không ngờ, lần đầu tiên trong đời cậu tìm hiểu về những thứ này lại không phải vì bạn gái trong tưởng tượng của cậu, mà là vì nhân vật trong trò chơi.

Tìm hiểu trên diễn đàn lớn xong, Trang Khê có thể tóm tắt đại khái ba thứ mà con gái thích nhất:

Một, con gái thích đẹp.

Hai, con gái thích tiền.

Ba, con gái thích được yêu được cưng chiều.

Cậu không có tiền.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!