Chương 64: Hợp tác và kẹo sữa

Sáu giờ tối, Nhan Ý và Úc Yến đã về nhà được hai tiếng.

Bầu không khí trong phòng khách vừa xấu hổ vừa hưng phấn.

Đây là lần đầu tiên sáu người bọn họ ngồi với nhau, không ngờ lại vì chuyện này.

Tạ Túc, Lê Diêu, Ân Tu và Bạch Thời Cảnh còn đang mặc lễ phục dự hội nghị thường niên, còn Nhan Ý và Úc Yến đã đổi sang quần áo mặc ở nhà rộng rãi, nhưng hơi nhăn nhúm.

Nhan Ý tuân theo nguyên tắc "chỉ cần tôi không xấu hổ, người xấu hổ chính là các người", vô cùng bình tĩnh, không chịu mở lời trước.

Nhưng sự thật là, cả người cậu đều đỏ ửng như tôm luộc, mặt và tai đều đỏ.

Tai đỏ là do bị cắn.

Cậu không thể tưởng tượng trước kia mình luôn giấu rất kĩ, lần đầu tiên cậu và Úc Yến ngủ với nhau lại bị phát hiện.

Mấy người Lê Diêu thấy hai người mãi không về, ban đầu còn cho là cậu định né tránh việc xã giao, nhưng họ đã đợi hơn một tiếng mà không thấy hai người đâu nên đã gọi điện thoại cho cậu, mà khi đó điện thoại của hai người đều nằm ở salon phòng khách…

Gọi mãi không có ai nghe, bốn người họ sợ xảy ra chuyện nên vội vã chạy về.

Khi Lê Diêu gõ cửa, Nhan Ý đẩy Úc Yến ra, muốn hắn nhảy cửa sổ về phòng mình như trước kia nhưng hắn nhìn thấy cậu nằm trên giường có vẻ không đi nổi, dù đứng dậy thì dấu vết trên cơ thể cũng khó giấu giếm nên hắn đứng dậy mặc quần áo, đang do dự mở cửa hay không.

Trong lúc hắn do dự, Lê Diêu đang sốt ruột đã mở cửa ra… Thế nên mới có cảnh này, Nhan Ý suýt nghẹt thở, còn lúng túng hơn là tử hình công khai.

"Chúng tôi đang yêu nhau." Úc Yến thản nhiên nói, chẳng mất tự nhiên chút nào.

"Ồ ồ." Lê Diêu tỉnh lại từ cơn hoảng hốt: "Trước kia em cũng thấy có mùi, là từ lúc biết anh Tiểu Nhan đưa sợi dây chuyền anh ấy quý nhất cho anh."

Nói xong, cậu ta rụt cổ lại.

Nghĩ đến cảnh ban nãy, cậu ta còn sợ hãi.

Đều là do Ân Tu bảo cậu đi vào. Lê Diêu thầm oán trách Ân Tu là tên khốn nạn.

Ân Tu: "Đúng là tiêu chuẩn kép, các người thì yêu đương, lại không để tôi đi hẹn hò với nữ minh tinh."

Nhan Ý: "…."

Úc Yến: "Cậu ấy là quản lý, tôi là diễn viên, cậu là idol, trong lòng cậu không biết tính toán à?"

Ân Tu: "Ôi chao, hóa ra showbiz cổ đại có chuỗi khinh bỉ thật cơ đấy, cái gì mà diễn viên điện ảnh khinh bỉ diễn viên truyền hình, diễn viên khinh bỉ idol, idol khinh bỉ người nổi tiếng trên mạng? Chúng tôi là idol nên không có nhân quyền, không thể yêu đương à?"

Nhan Ý: "Cũng không cần dùng đến từ "khinh bỉ" đâu."

Ân Tu: "Sự thật rành rành, chỉ không khoa trương vậy thôi ha."

Lê Diêu giơ tay hỏi: "Ca sĩ thì sao ạ?"

Ân Tu: "Ca sĩ còn không kiếm được nhiều tiền bằng người nổi tiếng trên mạng nữa, cậu nghĩ xem?"

Bạch Thời Cảnh ngồi không cũng bị dí: "…"

Lê Diêu cãi ngay: "Ứ phải nhé, bây giờ bản quyền âm nhạc có sức nặng rồi, nghe nhạc trên mạng phải trả phí, bài hát dùng trong gameshow cũng phải mua bản quyền nữa. Viết một ca khúc tương đương với sinh ra một đứa con hái tiền vĩnh viễn cho mình."

Bạch Thời Cảnh: "…"

Ân Tu: "…"

Nhan Ý: "…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!