Chương 48: Tiên sinh nhà tôi là một người trồng hoa trồng cỏ

Mặc dù bầu không khí 1500 năm sau khiến người ta không thoải mái, nhưng vẫn có thể chịu được.

Nhan Ý từng lo rằng ở hành tinh mà thực vật không thể sinh tồn thì con người chưa tiến hoá như cậu khó lòng thích ứng được. Suy cho cùng, ở thời đại của cậu các nhà khoa học đã nghiên cứu rất lâu cũng chưa phát hiện ra hành tinh nào có sự sống và thích hợp cho con người sinh sống.

Nhan Ý quan sát hoàn cảnh xung quanh rồi thở phào, chợt nghe thấy Ân Tu gọi mình là tổ tiên.

Nhan Ý: "…"

Ở khía cạnh nào đó, gọi cậu là tổ tiên cũng đúng thật.

Nhan Ý giới thiệu xong hai người xong thì vang lên tiếng chuông cửa, trước mặt bọn họ xuất hiện một màn hình hiển thị cảnh ngoài cửa.

Nhan Ý cảm thán, chuông cửa trong tương lai cao cấp thật.

Những người đứng bên ngoài cửa, Nhan Ý thấy rất quen.

Ân Tu mắng: "Vậy mà mấy người dám bảo không giám sát?"

Người mặc áo blouse trắng giải thích: "Tất cả camera bên ngoài không soi vào trong phòng, chúng tôi cũng không giám sát xung quanh đây nhưng trong viện khoa học có thêm hai người ngoài, chắc chắn chúng tôi sẽ biết."

Nhan Ý không rõ bên ngoài có thấy được bên trong hay không, bèn kéo Úc Yến sang một bên.

Quả nhiên bọn họ vừa tới đã bị phát hiện.

"Ý là tôi không có chút quyền tự do gì như đưa bạn bè về nhà chơi phải không?"

"Có có có! Chúng tôi chỉ đến thăm hỏi thôi." Người mặc áo blouse trắng vừa lo lắng vừa cẩn thận: "Có được không?"

Nhan Ý hỏi: "Người mặc áo blouse trắng này là ai?"

Ân Tu: "Viện trưởng viện khoa học Dịch Danh."

Nhan Ý: "…"

Cậu nhớ hôm trước Ân Tu livestream, trong số những bình luận mắng nhiếc trôi nổi trên màn hình, hình như có cả bình luận của người tên Dịch Danh trong viện khoa học.

Đọc bình luận đó, cậu còn tưởng là một ông chú gắt gỏng

Ân Tu nhìn Nhan Ý: "Gặp không?"

Nhan Ý gật đầu: "Gặp."

Dù sao cũng không trốn được.

Bọn họ dọn dẹp sơ qua đồ đạc trong phòng khách, bàn qua vấn đề thân phận rồi mở cửa.

Sau khi mấy người đi vào, nom thấy Nhan Ý và Úc Yến thì giật mình hít một hơi.

Nhan Ý bối rối.

Úc Yến rất đẹp trai, nhưng họ có cần sửng sốt đến mức này không?

"Đây, hai vị đây là…?"

Như họ đã bàn trước, họ sẽ không nói thông tin cụ thể, cứ để những người kia tự đoán đoán, đặc biệt là việc bọn họ xuất hiện như thế nào, do trình độ khoa học kĩ thuật hơn hẳn thời đại này hay là năng lực thần tiên gì đó thì cũng kệ bọn họ tự đoán, tự suy nghĩ.

Nhan Ý đẩy Úc Yến về trước mấy bước: "Tiên sinh nhà tôi là một người trồng hoa trồng cỏ."

Úc Yến: "…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!