Chương 47: Hoan nghênh các tổ tiên chưa phân hoá

Ân Tu lần theo giọng nói, nhìn thấy Nhan Ý giữa hư không.

Là người tương lai nên cậu ta chẳng sợ hãi tẹo nào, thậm chí trông còn không có vẻ gì hoảng hốt.

Nhan Ý nghĩ thấy bình thường, khoa học kĩ thuật trong tương lai phát triển vậy nên chắc lúc bọn họ gọi video cũng như này, biết đâu chừng Ân Tu còn tưởng cậu là một "hacker" ấy chứ.

Từ lúc Nhan Ý biết khi gọi điện thì người bên kia cũng thấy được mình nên cậu cố ý thay quần áo khác, nhưng chỉ đổi đồ mặc ở nhà thành đồ mặc ra ngoài thôi, không đổi những thứ khác, nhưng không biết sao Ân Tu lại nhìn chằm chằm cậu thật lâu.

"Sao thế?" Nhan Ý sờ mặt mình.

"Nhìn anh không giống người của liên bang ngân hà."

Nhan Ý: "…"

Ân Tu: "Mà giống một cổ nhân."

Nhan Ý: "…"

Sao cậu ta nhìn ra được nhỉ? Vì trông cậu có cái vẻ ngu ngốc của người chưa tiến hóa hoàn toàn sao?

Thôi, mỗi một phút trao đổi qua thời không đều bị trừ fans hâm mộ, không thể lãng phí chỉ để nói mấy thứ này được.

Nhan Ý lại dặn dò: "Cậu làm vậy rất nguy hiểm, phải khiêm tốn chút, nếu có gì cần thì cứ viết lên giấy ở trên bàn."

Xem đến giờ cậu đã biết môi trường tự nhiên ở các hành tinh tương lai 1500 năm sau hết sức tồi tệ, còn bị chiến tranh tàn phá, kèm theo đủ loại ô nhiễm và phóng xạ nên thực vật khó lòng sống nổi, đa số thực vật đều tuyệt chủng cả rồi.

Khi mất đi thảm thực vật, mất đi màu xanh lá cây, con người mới biết thế giới đáng sợ đến nhường nào, tất cả cư dân trên các vì sao đều mơ ước được trở về hành tinh mẹ, cũng chính là địa cầu cổ phồn thịnh xưa kia. Đây là khát vọng và hoài niệm sâu sắc nhất của họ.

Bọn họ dốc toàn lực liên minh tinh tế hòng làm thực vật sống lại, dù cho chỉ là một bụi cỏ nhỏ. Vì vậy ở nơi này thực vật trân quý vô cùng, hễ có thực vật mới nào sống sót là cả liên bang đều hạnh phúc vui mừng.

Người được tôn kính nhất trong tinh tế không phải hoàng thất của hành tinh nào đó hay quân đội liên bang, mà là một nghề đặc biệt mang tên Chuyên gia thực vật, đó là những người được đào tạo từ bé để nuôi trồng và bảo vệ thực vật.

Trong hoàn cảnh như thế mà Ân Tu còn livestream ăn rau, khoe hoa tươi. Không nói cư dân mạng nghĩ gì, một idol nhỏ sở hữu những thứ này nhất định sẽ bị các ngành có liên quan của tinh tế điều tra.

Ân Tu chẳng hề lo lắng: "Tôi biết có nguy hiểm, nhưng vậy thì sao?"

Nhan Ý: "…"

"Nhốt tôi à?"

"Của từ trên trời rơi xuống, cùng lắm bọn họ tra ra anh thôi nhỉ?"

Nhan Ý chọc vào app, 005 lập tức hiện ra: "Không thể nào! Tôi là hệ thống Siêu Thời Không đấy!"

Ân Tu nghe xong bật cười: "Vậy anh còn sợ cái gì?"

"Tôi không sợ tôi, tôi sợ cậu có chuyện thôi."

Ân Tu sửng sốt, ngậm miệng lặng thinh.

Ngay khi Nhan Ý định tắt giao tiếp vượt thời không, Ân Tu hỏi: "Vì fans hâm mộ nhỉ?"

"Cái gì?" Nhất thời Nhan Ý chưa load kịp.

Ân Tu không giải thích, dừng chút rồi nói: "Không phải anh cần fans à? Cho anh hết đó."

Cậu ta kéo ra một màn hình, Nhan Ý nhìn thấy hơn bảy mươi triệu người follow thì hai mắt sáng rực ngay tắp lự, đây chính là số fans còn lại sau khi bị cả MXH anti.

Nhan Ý hỏi: "Ban đầu cậu có bao nhiêu fans?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!