Chương 43: Cậu từng đòi anh ta ẵm

[Tạ Túc: Kẻ không có mắt nào đi thèm thuồng nhan sắc của Diêm Vương thế, chán sống rồi à?]

Nhan Ý: "…"

[Úc Yến rep Tạ Túc: Không chỉ có mắt mà còn rất đẹp nhé! Ganh tỵ sẽ làm bản thân xấu xí đi đó ]

[Tạ Túc rep Úc Yến: Ganh tỵ cậu bị biến thái thèm thuồng hả? Hừ!]

[Đạo diễn Lâm: Ha ha, bình thường mà, gương mặt cậu không bị ai mê mới là lạ đó.]

[Tô Bình Bình: Chúc mừng anh Úc có thêm một fan nhan sắc.] 

[Ninh Tiêu: Chúc mừng anh Úc được biến thái thèm muốn.]

Nhan Ý: "…"

Tin Wechat ngày càng ba chấm, Nhan Ý dứt khoát thoát ra. Cậu sờ khóe miệng xác định mình không chảy nước miếng mới thở phào, nhưng cũng không vạch trần lời nói dối của bạn trai.

Khi nằm dài trên giường, Nhan Ý phát hiện cảm giác khó chịu trong lòng đã tan biến rồi, khóe miệng cậu còn đang cười nữa. Cậu gõ chữ gửi cho Úc Yến một tin nhắn.

[Nhan Ý: "Chúc ngủ ngon, bệ hạ của tôi.]

Thấy khung chat cứ hiện đối phương đang soạn tin, Nhan Ý cầm điện thoại, nằm trên giường kiên nhẫn nhìn chằm chằm màn hình.

Cậu đang nghĩ, trước khi ngủ Úc Yến sẽ nói gì với mình nhỉ?

Qua mười mấy phút, tin nhắn gõ mãi kia mới chạy sang.

[Úc Yến: "Chúc ngủ ngon, yêu phi của ta."]

Nhan Ý: "…"

Chút nhớ thương trong lòng cậu bay sạch luôn.

Nhan Ý trùm chăn ngủ.

Buổi tối ngủ sớm nên mới tinh mơ Nhan Ý đã thức dậy. Cậu kéo rèm cửa sổ nhìn xuống thấy Bạch Thời Cảnh đang đứng dưới tán cây cạnh đài truyền hình. Hôm nay không có lịch quay talk show nên Bạch Thời Cảnh không cần đi làm.

Trời vừa sáng, bên ngoài tòa nhà chỉ có sạp nhỏ bán đồ ăn sáng. Chủ sạp đang bận rộn, làm ngơ người đàn ông đeo khẩu trang đứng dưới tán cây ấy, có lẽ đã quen rồi.

Ngày càng nhiều người tới, nhân viên đài ra ra vào vào, nghệ sĩ cũng lần lượt dẫn theo trợ lý đi vào trong. Mùi thơm của bánh bao, bánh quẩy, cà phê, sandwich cũng không hấp dẫn được Bạch Thời Cảnh, anh ta vẫn đứng yên nhìn cửa đài truyền hình, hai thí sinh của chương trình "Ban Nhạc Điên Cuồng" cũng tới rồi.

Nhan Ý bỗng thấy được vài cảnh trong quá khứ của Bạch Thời Cảnh.

Đó là một quán bar nhỏ, anh ta cùng mấy người bạn chơi đấu rượu, hát ca điên cuồng, hăng máu đến nỗi linh hồn cũng được giải phóng ra. Bọn họ tha hồ mơ về tình yêu, tự do và lãng mạn.

Đó là tuổi thanh xuân nhiệt huyết của anh ta.

005: "Ký chủ, cậu muốn ký hợp đồng với Bạch Thời Cảnh à?"

Nhan Ý im lặng.

Cậu không sợ ung thư vòm họng, nhóm nhạc siêu thời không vẫn còn chức năng "cuộc đời mới" chưa dùng, có thể giải quyết nhanh gọn vấn đề này.

Bệnh ung thư vòm họng không là gì với hệ thống siêu thời không, điều đáng sợ là sự nguy hiểm trong giai đoạn cuối của căn bệnh, nó sẽ khiến người ta hít thở thôi cũng đau, chết chỉ là chuyện trong chớp mắt. Anh ta vốn nên ở trong bệnh viện chứ không mạo hiểm ở ngoài như thế này. Nói khó nghe thì anh ta có thể chết ngay tức khắc dưới tán cây do không thể thở được.

Nếu Bạch Thời Cảnh chết bất đắc kỳ tử thì hệ thống siêu thời không cũng bó tay, vì có quay ngược thời gian cũng chỉ được mười phút thôi. Bài học rút ra từ Lê Diêu đã đủ thê thảm rồi, Nhan Ý biết mình không nên do dự nữa.

Nhan Ý: "Ký chứ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!