Chương 27: Mua nhà thôi! Kiếm tiền thôi!

Chỉ dựa vào một đoạn quá khứ ngắn ngủi kia, quả thật không thể nhìn ra thiếu niên này xuất sắc đến mức nào.

Nhan Ý nhìn thấy cậu ta bị đạo diễn mắng to giữa trường quay, luống cuống và mờ mịt.

Mấy tháng gần đây, ở trong thế giới hiện thực, Nhan Ý đã gặp được bốn người có thể nhìn thấy một phần quá khứ hoặc tương lai. Bốn người phù hợp với điều kiện của nhóm nhạc nam siêu thời không, ngoài Tạ Túc ra thì ba người còn lại Nhan Ý đều không quá hài lòng.

Người này có lẽ cũng vậy.

Nhan Ý hơi thất vọng, song cũng không hoàn toàn từ bỏ. Chỉ thông qua một đoạn quá khứ và tương lai ngắn ngủ, không thể đánh giá cả một con người được.

Sau khi ngồi xuống, Nhan Ý cố ý quan sát kỹ thiếu niên này.

Thấy tầm mắt Nhan Ý đảo qua, đạo diễn bèn giới thiệu với cậu, "Đây là Lê Diêu, hôm nay đến thử vai nhân vật nam thứ năm."

Nhan Ý gật đầu cười với cậu ta, "Chào cậu."

Úc Yến và Tạ Túc cũng ngó qua.

Thiếu niên tên Lê Diêu có chút căng thẳng, "Chảo anh ạ!"

Cậu ta không biết người này, nhưng biết Tạ Túc đứng bên trái đối phương được xưng là diễn viên thiên tài và là ngôi sao được hoan nghênh nhất hiện nay.

Đối với một kẻ vô danh không thể diễn tốt như cậu ta thì người này giống như thần thánh vậy. Mỗi lần Lê Diêu xem phim của Tạ Túc đều sẽ cảm thấy choáng ngợp, lần nào cũng cảm thấy xấu hổ không thôi.

Mà người bên tay phải cậu lại đẹp đến mức làm lu mờ toàn bộ những người đang có mặt trong phòng.

Đối phương ngồi ở giữa hai người như vậy, đạo diễn cũng vô cùng nhiệt tình, chắc chắc là người quản lý rất tài giỏi hoặc là lãnh đạo công ty.

Ba người bọn họ đồng thời nhìn qua, từ lúc đến nơi này tới giờ, đây là lần đầu tiên Lê Diệu nhận được nhiều sự chú ý như vậy, cậu ta căng thẳng, chỉ biết bối rối nói xin chào.

Người bên cạnh cậu ta cũng không luống cuống giống như cậu ta, gã thành thạo đứng dậy, vươn tay về phía Nhan Ý, tươi cười rạng rỡ, "Chào anh, tôi là diễn viên Đinh Học Đồng."

Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, Nhan Ý cũng đứng lên, bắt tay với gã, "Chào cậu, tôi là Nhan Ý, là quản lý nghệ sĩ của Quan Nguyệt."

"Tôi biết, anh là quản lý nghệ sĩ xuất sắc trong giới, có ai lại không biết cơ chứ."

"Không dám nhận." Nghe lời khen ngợi quá khoa trương, Nhan Ý có hơi xấu hổ.

Cậu dẫn dắt tổng cộng ba nghệ sĩ, không thể xem là quản lý xuất sắc được, nếu để những tiền bối đã lăng xê được ảnh hậu, ảnh đế nghe thấy, chẳng phải sẽ thành chuyện cười hay sao?

Sau khi Đinh Học Đồng bắt tay với Nhan Ý, lại nhiệt tình vươn tay về phía Tạ Túc.

"Thầy Tạ, tôi thật sự rất thích phim anh đóng!"

Tạ Túc lịch sự đáp, "Cảm ơn."

Người nọ lại vươn tay về phía Úc Yến, "Đây chắc là đàn em của thầy Tạ nhỉ, lần đầu tiên tôi gặp được người đẹp như vậy đấy."

Úc Yến chẳng thèm liếc gã một cái.

Nhan Ý: "…"

Bầu không khí trên bàn ăn đến chỗ Úc Yến thì lạnh ngắt.

Nhan Ý: "Xin lỗi, Úc Yến mới gia nhập giới giải trí, đây là lần đầu tiên dự tiệc, mong mọi người thông cảm."

Đạo diễn Lâm: "Không sao, không sao, lần đầu tiên cũng vậy mà."

Úc Yến: "Đạo diễn nói đúng lắm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!