Chương 20: Gặp gỡ!

Nhan Ý có chút bối rối.

Cậu không biết xảy ra chuyện gì lại có thể khiến tên nhóc bạo quân này khóc lóc đau thương đến vậy.

Ngoại trừ bối rối, Nhan Ý còn thấy đau lòng. Hay mình gửi sách qua cho hắn luôn nhỉ?

Không được, lúc người khác đang đau buồn mà gửi một đống sách lịch sử đế vương và quân sự thì tồi quá. Giống như bạn nữ cùng bàn thời cấp ba của bạn đang khóc, mà bạn lại đưa cho người ta một quyển "Ba năm thi đại học, năm năm mô phỏng" ấy. Xui cái là giờ trên tay cậu cũng không còn gì để dỗ dành Úc Yến cả. Nhan Ý suy nghĩ muốn rụng sạch cả tóc. Mấu chốt là cậu không biết lý do khiến Úc Yến đau lòng đến thế.

Nhan Ý nghĩ, giá mà App Nhóm nhạc nam siêu thời không là trò chơi dưỡng thành thì tốt rồi, như vậy cậu sẽ được xem lại vấn đề từ ghi chép trò chơi.

005: "???"

Úc Yến nhỏ vẫn đang khóc, khóc đến cả người run rẩy không thôi. Trông hắn như vậy, Nhan Ý cảm thấy khó chịu cực kỳ. Cậu nhìn chằm chằm mục chọn chức năng, có hơi lưỡng lự.

Đúng lúc này, cậu nghe được giọng nức nở của Úc Yến nhỏ.

"Hai ngày trước, ngày nào ta cũng nói với ngươi chuyện sinh nhật của ta, ta không cần quà cáp gì cả, chỉ muốn ngươi có thể khiến ta cảm nhận được sự hiện diện của ngươi trong ngày sinh nhật ta thôi."

"Sinh nhật mười tuổi là sinh nhật tròn mười tuổi đầu tiên của ta, cả đời này có lẽ ta cũng chỉ đón được năm, sáu lần thôi."

"Ngày quan trọng đó ta chỉ muốn ngươi xuất hiện một chút, ta vẫn luôn đợi ngươi, đợi suốt cả một ngày."

"Nhưng đã qua rồi…"

Nhan Ý: "…"

Cả ngày nay nếu không phải chuẩn bị ghi hình chương trình thì cũng là thu hình, trước khi xong công việc, Nhan Ý không có mở app ra nên không biết Úc Yến kể lể về sinh nhật với mình.

Sinh nhật mười tuổi của Úc Yến.

Hóa ra bữa tiệc hôm nay là tiệc sinh nhật của hắn. Trong bữa tiệc, hắn vẫn cao ngạo vui vẻ như vậy, thế mà giờ khóc tới mắt mũi tèm lem. Không ngờ tiểu ma vương Úc Yến lại khóc nấc chỉ vì cậu không xuất hiện.

Không biết sao khi Nhan Ý nhìn dáng vẻ khóc thút thít của hắn, lòng cậu bỗng chua xót vô cùng. Đã lâu lắm rồi cậu không có cảm giác được ỷ lại và cần thiết như vậy.

"Đừng khóc nữa."

Thân thể bé nhỏ ngồi bên cửa sổ sửng sốt, không dám tin mà ngẩng đầu lên.

"Không phải ta cố ý không xuất hiện, mà là hôm nay, hai ngày nay bận quá, không biết sinh nhật ngươi."

Giọng nói thật dịu dàng, ấm áp và bao dung tựa như những dòng chữ trong thư. Úc Yến nhìn chằm chằm vào một phương hướng nào đó, đôi mắt thiếu niên hơi híp lại, hai mắt được nước mắt tẩy rửa, càng thêm sâu thẳm sắc bén.

Nhan Ý hơi căng thẳng, giống như đang bị dã thú nhìn chằm chằm vậy. Mình căng thẳng gì chứ, chỉ là đứa trẻ mười tuổi thôi mà, vả lại hắn còn không nhìn thấy mình.

Nhan Ý đang mở chức năng giao tiếp vượt thời không.

Mới đầu thấy Úc Yến khóc, Nhan Ý còn do dự nhìn các chức năng, nhưng khi nghe được lý do hắn khóc là bởi mình không xuất hiện trong sinh nhật, Nhan Ý đã không chút nghĩ ngợi, dứt khoát xài chức năng này.

Giao tiếp vượt thời không 10.000 fans /1 giờ (Có thể trả trước một lần).

10.000 fans thật sự quá đắt, cũng may một giờ đồng hồ này không phải sử dụng trong một lần, mà là thời gian tích lũy, lần này dùng còn dư thì lần sau có thể dùng tiếp.

Mà tuyệt vời hơn nữa là có thể trả trước một lần.

005: "…"

Úc Yến vẫn nhìn chằm chằm vào phương hướng nào đó, trong ống tay áo thật dài, ngón tay nhỏ gầy gắt gao siết chặt.

Người kia mặc quần áo kỳ lạ, đầu tóc ngắn ngủn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!