Chương 12: Một đêm thành danh

Nhan Ý vẫn không đồng ý yêu cầu ký hợp đồng ngay của đạo diễn Đặng.

Cậu và Tạ Túc đã cướp vai diễn của Khâu Mộ Thần, nếu là cướp cho nghệ sĩ cùng công ty thì tài nguyên vẫn sẽ lưu động trong nội bộ công ty, bọn họ sẽ không truy cứu việc này, cùng lắm thông báo phê bình thôi. Thế nhưng cướp cho người ngoài khiến công ty hụt mất tài nguyên tốt thì cho dù cậu có bị đuổi khỏi Quan Nguyệt, cũng sẽ bị bọn họ lột mất một lớp da, nói không chừng sau này cậu và Tạ Túc sẽ gặp rắc rối ở khắp nơi.

Vì để ổn thỏa mọi bề, cách tốt nhất là để Tạ Túc ký hợp đồng với Quan Nguyệt, sau khi trở thành nghệ sĩ của Quan Nguyệt thì mới nhận vai diễn này.

Thấy Nhan Ý không nói lời nào, đạo diễn Đặng bèn đẩy hợp đồng về phía cậu: "Cậu xem hợp đồng đi, thù lao đóng phim cao bằng Khâu Mộ Thần luôn đấy!"

Không thể không nói khi nhìn thấy con số kia, Nhan Ý cũng có chút động lòng.

Bốn mươi triệu đối với Tạ Túc hiện giờ, đúng là cái giá trên trời.

Tạ Túc là sinh viên sắp tốt nghiệp, không nhà không xe, đang trong giai đoạn cần tiền nhất. Nếu cậu ta ký hợp đồng cấp B của Quan Nguyệt thì 60% lợi nhuận sẽ thuộc về công ty, Tạ Túc chỉ nhận được 40%, thế nhưng không ký hợp đồng thì toàn bộ số tiền này đều là của cậu ta. Nói cách khác, nếu ký hợp đồng đóng phim ngay bây giờ, Tạ Túc có thể nhận được thêm 24 triệu.

Bốn mươi triệu đủ cho cậu ta mua được một chiếc xe để lái ra ngoài, hơn nữa còn có thể mua thêm căn hộ nhỏ để sống qua ngày.

Vậy còn phía công ty thì sao, nếu nhận vai trước rồi mới ký hợp đồng với công ty thì liệu cậu có thể xoa dịu được chủ tịch sau khi mọi chuyện xong xuôi hay không?

Nhan Ý suy ngẫm mọi chuyện thật kỹ càng, "Để tôi gọi cậu ấy đến đây đã."

"Đừng gọi, bắt cậu ta chạy qua đây cũng phiền lắm, xe của tôi đang đỗ ở dưới, cậu nói với Tạ Túc một tiếng, chúng ta đi thẳng tới trường học là được!"

Nhan Ý: "…"

Trên đường đi đến Thủ đại, Nhan Ý nói chuyện này cho Tạ Túc biết, đúng lúc Tạ Túc cũng có vài việc muốn tìm Nhan Ý.

Lúc hai người sắp đến Thủ đại, Tạ Túc gửi một tin nhắn đến.

[Bây giờ có ký hợp đồng hay không là do cậu quyết định. Ký hợp đồng với công ty trước rồi mới nhận vai, cậu sẽ nhận được tiền hoa hồng dành cho quản lý từ công ty như thường, còn nếu nhận vai trước rồi mới ký hợp đồng với công ty thì lợi nhuận vốn thuộc về công ty sẽ đưa cho cậu hết.]

Nhan Ý nhìn chăm chăm những lời này, trong lòng giống như có dòng nước ấm chảy qua.

Cậu đang suy nghĩ thì Tạ Túc lại gửi tin nhắn tới.

[Tôi kiến nghị cậu nên ký hợp đồng với đoàn phim trước, nhận số lợi nhuận vốn thuộc về công ty, tôi sẽ giúp cậu đầu tư.]

Hai chữ "đầu tư" kia đột nhiên nhảy ra giống như là đi nhầm chỗ vậy.

Tạ Túc học chuyên ngành tài chính, lại còn học ở Thủ đại nơi tập trung rất nhiều nhân vật máu mặt, chắc chắn sẽ không thiếu nguồn tin tức và những mối quan hệ, Nhan Ý nghĩ một chút, quả thực là có thể. 

Đương nhiên cậu cũng không có ý định nhận số tiền kia.

Xe đỗ trước cổng lớn của Thủ đại. Nhan Ý vừa mới xuống xe đã ngây ngẩn cả người.

Khoan đã? Đầu tư?

Thủ đại nhiều nhân vật máu mặt, có lượng tin tức lớn? Trên thế giới này còn ai có biết nhiều tin tức hơn Tạ Túc xuyên từ mười lăm năm sau về cơ chứ?

Nhan Ý đi sau lưng đạo diễn Đặng, bước chân lâng lâng.

Tạ Túc chắc chắc biết ngành nghề nào sẽ phát triển tốt nhất, công ty nào sẽ phất lên trong tương lai. Liệu Tạ Túc có biết dãy số trúng thưởng trên tờ vé số không nhỉ?

Tương lai Tạ Túc sẽ trở thành thần chứng khoán của Trung Quốc sao?

Nhan Ý: "…"

Ba người hẹn nhau ở một quán cà phê bên ngoài Thủ đại.

Khi Tạ Túc tới thì thấy Nhan Ý đang nhìn mình chằm chằm, trong đôi mắt đều là ánh sáng của tiền tài. Tạ Túc không nhịn được nở nụ cười, rất muốn đi qua xoa đầu cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!