Cậu đến thường xuyên, nhân viên ở tầng này đều nhận ra, có người còn chào hỏi, cậu cũng vui vẻ đáp lại, trông còn giống em trai Liên Thiên Tuyết hơn cả Liên Thiên Ý.
"Em gặp ác mộng, không ngủ được…" Tư Chiêu vừa kéo vạt áo Liên Thiên Tuyết vừa bước vào phòng, thấy trong văn phòng có thêm vài món trang trí mới, cậu đụng chỗ này, lau chỗ kia, cho cá vàng trong bể ăn xong, rồi lại tưới nước cho mấy chậu cây.
Liên Thiên Tuyết lười quan tâm, vừa vuốt điện thoại gọi đồ ăn: "Mơ thấy gì?"
"Mơ thấy nhà máy cũ…" Tư Chiêu dè dặt đáp, nhìn sắc mặt của Liên Thiên Tuyết. Lần trước cậu cũng viện cớ này, thậm chí còn tát đối tác của nhà họ Liên trước mặt mọi người. May là lần này Liên Thiên Tuyết vẫn dễ dãi, nghe xong rồi đặt điện thoại xuống.
Liên Thiên Tuyết biết thừa cậu chẳng hề mơ mộng gì, nhưng không vạch trần, kéo tay cậu lên xem, móng tay gọn gàng, khớp xương đều đặn, trên tay còn đeo vài chiếc nhẫn.
Chắc không gây ra chuyện gì lớn đâu, có lẽ chỉ do gần đây cậu không nhận cuộc gọi, nhưng sáng nay cũng nghe máy rồi, đâu đến nỗi vội vã thế này.
Tư Chiêu dùng một tay mở hộp bánh của tiệm Tường Lý Ký trong ngăn kéo, thấy chỉ còn một chiếc, mặt lập tức xịu xuống. Cũng may chiếc còn lại là món cậu thích, coi như vẫn còn may mắn. Vừa ăn được hai miếng thì bị Liên Thiên Tuyết giật lấy.
"Ăn vài miếng là đủ, xuống lầu ăn ngoài đi." Anh nói.
Tư Chiêu lập tức rạng rỡ, nhét nốt miếng bánh táo tàu vào túi, đẩy Liên Thiên Tuyết ra ngoài: "Em muốn ăn mì bò hầm cay, khoai môn chiên, cá trắm chiên nhỏ…"
Ra khỏi văn phòng Liên Thiên Tuyết lập tức thả tay cậu ra, mặt lạnh băng, chỉ có Tư Chiêu là vui vẻ, vừa đi vừa lẩm nhẩm thực đơn.
Khi đến nhà hàng Tư Chiêu mới tháo khẩu trang, Liên Thiên Tuyết liếc nhìn cậu, hỏi: "Ai đánh em?"
"Bố em."
Liên Thiên Tuyết suy nghĩ một chút: "Anh không thể thuê người đánh bố em được đâu."
"Em đâu có nói!" Tư Chiêu cúi gằm đầu, không muốn để anh nhìn thấy. Cậu chỉ muốn Liên Thiên Tuyết dỗ dành vài câu, tiện thể nhắc đến chuyện của Tư Hòa. Cậu biết Liên Thiên Tuyết nắm rõ mọi chuyện, muốn thăm dò thử: "Khi nào anh với anh em kết hôn vậy?"
"Em sốt ruột à?" Liên Thiên Tuyết rót nước cho mình: "Nhưng anh em thì chẳng vội."
Tư Chiêu cầm ly, muốn anh rót nước cho mình nhưng không được.
"Cái gì anh cũng biết mà… Thiên Tuyết, rốt cuộc anh nghĩ gì?"
"Anh chẳng có thời gian mà nghĩ."
Tư Chiêu vẫn không bỏ cuộc: "Vậy sao hồi đó anh lại thích anh em?"
Liên Thiên Tuyết làm bộ nghĩ ngợi một chút rồi đáp: "Mặt đẹp, muốn lôi lên giường."
Tư Chiêu bịt tai: "Em không nghe nữa."
Liên Thiên Tuyết cười, cậu không muốn nghe, nhưng anh vẫn cố nói: "Anh em thông minh hơn cậu, cũng chăm thể thao hơn, em thì lại thiếu rèn luyện…" Đồ ăn được mang lên, qua làn hơi nóng, nhìn thấy khuôn mặt Tư Chiêu đang bối rối. Tròng mắt cậu đỏ au, đầy tơ máu, mặt trắng bệch càng khiến vết bầm chưa tan thêm rõ, hôm qua Tư Thành Hoa ra tay thật nặng, vốn đã không thông minh lắm, giờ bị đánh đến chấn động não mất rồi.
"em hiểu rồi. Nhưng nếu thật sự không kết hôn, anh sẽ không làm khó anh ấy chứ?"
Gì thế này, Tư Hòa đúng là dạy Tư Chiêu khôn ra rồi, cố gắng dọn sẵn đường lui cho mình. Liên Thiên Tuyết đẩy bát về phía cậu: "Ăn cơm đi."
Tư Chiêu nắm tay anh: "Không đúng chứ, Thiên Tuyết?"
Sắc mặt Liên Thiên Tuyết trầm xuống, gạt tay cậu ra: "Ăn hay không?"
Tư Chiêu không ngờ Liên Thiên Tuyết phản ứng như vậy, bị dọa cho sợ bèn rụt tay lại, vội vàng bóc đũa, cúi đầu ăn mì. Vừa ăn vừa ngẫm lại, cảm thấy ngại ngùng. Cậu cứ tưởng Liên Thiên Tuyết sẽ nói "tất nhiên không" hoặc ít nhất cũng nể tình ba năm quen biết, đáp lại câu nào đó nước đôi nhưng vẫn có đường lui, để cậu có thể tiếp lời: "Sau này em sẽ ít gây chuyện", "Em nghe lời anh"… Cậu còn lấy cớ mơ thấy nhà máy cũ, vậy mà Liên Thiên Tuyết chẳng thèm nể mặt chút nào.
Hóa ra đúng như người ta nói, nếu bỏ Tư Hòa ra, cậu chẳng còn chút giá trị gì, cậu còn tưởng ba năm qua đã có chút đặc biệt rồi chứ.
Bàn ăn im lặng vài phút, Liên Thiên Tuyết không cần nhìn đồng hồ cũng biết Tư Chiêu đang xuống tinh thần, cậu không đụng đến món khoai môn chiên gần anh mà chỉ gắp những miếng cá chiên nhỏ trước mặt.
"Tối thứ Sáu có tiệc đón gió cho Liên Thiên Ý, trợ lý Triệu đang lo, em có rảnh thì giúp một tay, xem thực đơn có món gì thích thì thêm vào. Đồng hồ mua trong buổi đấu giá cũng đến rồi, đến tiệc thì cầm ra khoe một chút, xong rồi em có thể lấy về đeo vài hôm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!