Chương 30: (Vô Đề)

Edit & Beta: Đòe

Thời tiết mùa hè luôn thay đổi thất thường, đêm qua vừa có một trận mưa lớn, sáng nay trời đã lại trong xanh rực rỡ. Bầu trời xanh biếc như được cơn mưa rửa sạch, trông vô cùng tinh khiết.

Ánh nắng xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng, chú cá heo pha lê treo lơ lửng phát ra ánh sáng xanh nhạt lấp lánh.

Trên chiếc giường trẻ em, cậu bé xinh xắn đang ngủ say, hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ tỉnh dậy.

Tôn Thanh Lan thấy Mục Bội Chi bất ngờ đến, còn tưởng có chuyện gì, nhưng không ngờ cô chỉ nháy mắt với dì ấy, ra hiệu im lặng rồi rón rén bước tới bên giường trẻ em, đầy hào hứng bắt đầu "chọc phá" đứa nhỏ đang ngủ say.

Tôn Thanh Lan có ngạc nhiên, dì nhớ hôm nay Mục Bội Chi có lịch trình, cứ nghĩ vị ngôi sao nổi tiếng này sẽ lại ra ngoài từ sáng sớm như mọi khi, đến khi đứa trẻ thức dậy cũng chẳng thấy bóng dáng mẹ đâu, thật không ngờ hôm nay bà chủ lại đặc biệt đến gọi cậu nhóc dậy?

Dì cảm giác gần đây ngôi nhà này thay đổi rất nhiều, cả hai vợ chồng ông chủ đều gần gũi với con hơn trước, cậu nhóc nhỏ tuổi cũng trở nên hoạt bát hơn nhiều.

Không khí như thế này mới giống một gia đình bình thường, trước kia quả thật quá lạnh lẽo.

Dì nghĩ đến chương trình truyền hình thực tế "Angel Baby" kia, quả thật công lao lớn thuộc về nó, nếu có thời gian dì nhất định sẽ xem lại một lần nữa.

Trên giường, Mục Mộc bị tóc của mẹ chọc làm ngứa mũi không nhịn được hắt hơi một cái.

Cậu mở mắt ra, mơ màng nhìn khuôn mặt mẹ đang cười ranh mãnh, theo phản xạ khẽ càu nhàu hỏi: "Mẹ đang làm gì vậy?"

Thấy cậu nhóc xoay người định ngủ tiếp, Mục Bội Chi vội nhấc cậu lên nói: "Đến giờ dậy ăn sáng rồi. Hôm nay mẹ phải ra ngoài làm việc, bố và chị con cũng đang chờ con ăn sáng cùng, nếu con không dậy, mọi người sẽ không đợi con nữa đâu."

Mục Mộc lập tức tỉnh hẳn, bật dậy khỏi giường, nhanh nhẹn chạy về phía nhà vệ sinh, vừa chạy vừa kêu: "Đợi con một chút! Chỉ năm phút thôi!"

Mục Bội Chi vui vẻ nhìn cậu nhóc luống cuống bắt đầu rửa mặt, sợ cậu hấp tấp quá sẽ bị sặc khi súc miệng, cô nhắc nhở: "Từ từ thôi, mẹ cho con thêm hai phút."

Mục Mộc giảm tốc độ chậm lại nhưng trong lòng vẫn hơi lo lắng. Mặc dù mẹ đang đứng đây cười cậu nhưng bố và chị chắc chắn không đủ kiên nhẫn để chờ lâu.

Rửa mặt xong, cậu không kịp thay quần áo, liền kéo tay mẹ chạy về phía phòng ăn nhưng đến nơi lại không thấy bố và chị đâu, cậu buồn bã hỏi: "Mẹ ơi, bố và chị đã ra ngoài rồi ạ?"

Mục Bội Chi chưa kịp trả lời, Mục Mộc đã thấy chị gái mặc đồ thể thao từ bên ngoài đi vào, cô bé đeo bờm tóc màu đen, đuôi tóc hơi ướt và hơi thở phập phồng, trông như vừa kết thúc buổi tập thể dục buổi sáng.

Còn bố cậu cũng đúng lúc từ cầu thang bước xuống, trên tay cầm khăn lau tóc.

Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cậu con trai nhỏ, Thịnh Hạo Tồn thấy buồn cười nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ nghiêm nghị.

Ông bước tới bế cậu nhóc lên, tò mò hỏi: "Hôm nay sao dậy sớm thế?"

Oắt con này dạo trước toàn ngủ đến tám, chín giờ mới dậy, mỗi lần ngủ liền một mạch 12-13 tiếng.

Giờ mới hơn bảy giờ sáng, ông nhớ tối qua nhóc con này hình như mới ngủ lúc hơn chín giờ, vậy mà hôm nay dậy sớm thế?

Mục Mộc nghe ra ý trêu chọc trong giọng nói của bố, mặt đỏ bừng nhưng không nói gì.

Cậu đâu phải ngày nào cũng ngủ nhiều như thế, chỉ là dạo trước quá mệt thôi.

Kiếp trước cậu nhiều nhất cũng chỉ ngủ bốn, năm tiếng một ngày, thậm chí thường xuyên thức trắng đêm.

Dậy sớm thì có gì ghê gớm đâu, không phải là cậu không làm được, chẳng qua giờ không muốn làm thế nữa.

Cậu muốn làm một chú cá mặn nhỏ lười biếng! Mà cá mặn lười biếng thì không cần dậy sớm!

Mục Bội Chi nhìn dáng vẻ không phục của nhóc con, cười rồi nói: "Là em gọi con dậy đó. Ở tuổi này ngủ 10 tiếng ban đêm là đủ, buổi trưa còn có giấc ngủ trưa nữa. Nếu cứ như trước đây lười biếng ngủ mãi, con sẽ biến thành một chú lợn nhỏ mất thôi."

Mục Mộc không nhịn được cãi lại: "Con sẽ không biến thành lợn đâu!"

Thấy bố mẹ lại định cùng nhau chọc ghẹo mình, Mục Mộc đã chuẩn bị tinh thần bị cả nhà lấy ra làm trò cười, không ngờ chị gái bỗng nhiên nói: "Em sẽ không biến thành lợn đâu. Người và lợn không phải cùng một loài, dù đột biến gen cũng không biến thành lợn được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!