Chương 9: Áp Lực

Hai tai Trần Hân đỏ ửng.

Cậu biết Trình Hâm cố ý ra tay giúp mình, nhưng sao hắn lại làm như vậy? Vì thương hại cậu sao? Trần Hân chưa từng nghĩ đến việc phải dựa dẫm vào ai trong học tập, lại là học sinh kém như Trình Hâm.

Cậu vừa thầm cám ơn hắn đã giúp đỡ, lại vừa tự trách bàn thân mình vô dụng, chỉ muốn chui đầu xuống đất.

Tiết học trôi qua sao mà nặng nề đến thế! Cậu còn không nhớ cô giáo giảng những gì.

Cuối tiết, cậu lí nhí nói với Trình Hâm một tiếng: "Cám ơn"

Trình Hâm đắc ý xoay bút: "Hôm nay xem như trót lọt, nhưng lần sau không qua mặt cô được nữa đâu!"

Trần Hân biết Trình Hâm nói đúng, trước sau gì cô Anh cũng gọi đến cậu mà thôi.

Lần đầu tiên trong đời, Trần Hân sợ đi học.

Phương Tuyển cầm xấp bài thi toán bước vào lớp phát ra.

Cả lớp xôn xao: Lớp có 60 học sinh mà đến hơn 30 người dưới chuẩn 90 điểm.

Trần Hân cũng là một trong số đó, chỉ được 82 điểm trên 150, thấp nhất từ trước đến giờ.

Trình Hâm vò bài thi nhét vào trong ngăn bàn.

Lúc Trần Hân ra khỏi phòng thi, thầy giám thị liền thu bài của cậu, hắn chỉ kịp chép có mấy câu, được 30 điểm.

Hắn liếc sang bài của Trần Hân, tất cả những câu làm qua đều đúng cả.

Nếu cậu không lăn ra ốm thì điểm 100 cũng trong tầm tay hắn.

Tiếc là trời không chiều lòng người! Lần sau phải chú ý mới được!

Phương Tuyển phát hết bài thi, lên bục giảng nói: "Điểm môn toán cao nhất khối là 148 điểm, lớp chúng ta cao nhất là 135, lần sau các em cố gắng nhé."

Có người hỏi: "Ai được 148 vậy thầy?"

Phương Tuyển cũng không giấu giếm: "Trương Lập Huy lớp A1."

"Ồ, lại là cậu ta.

"Cả lớp xem đây là chuyện dễ hiểu. Trần Hân bỗng nhớ ra Trương Lập Huy là ai. Kỳ thi cấp thành phố hồi lớp 9, cậu được thủ khoa, á khoa chính là Trương Lập Huy. Lúc ấy cậu cũng không biết hắn. Về sau nghe thầy giáo kể: Trương Lập Huy thua cậu đúng 1 điểm, phải đứng hạng nhì. Giáo viên của cậu ta không phục, nằng nặc đòi phúc khảo, cuối cùng cũng lại ít hơn 1 điểm. Thầy giáo Trần Hân thường khoái trá kể đi kể lại để gây cười. Nhưng cậu chưa từng gặp Trương Lập Huy trước đây, vậy Trương Lập Huy làm sao biết cậu? Phương Tuyển tiếp lời:"Thành tích kỳ này lớp ta không có ai vào được top 10 của khối.

Không biết tôi có còn sống đến ngày đó hay không?"

Cả lớp cười: "Ngày ấy sẽ không xa xôi đâu thầy ạ!"

Phương Tuyển nói:

"Mỏi mắt em chờ mong! Thôi thôi! Tuy thành tích cũng rất quan trọng nhưng không phải là tất cả, các em cố gắng hết sức mình là được rồi. Thầy mong muốn nhất là thấy các em nên người.".

Ngôn Tình Tổng Tài

Cả lớp bật cười.

Phương Tuyển rất được lòng thần dân trong lớp.

Anh không thúc ép học sinh đạt điểm cao bằng mọi giá.

Tuy nhiên, anh không tha thứ cho những hành vi xấu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!