Trần Hân thoáng chốc đau cả đầu. Một mình Trình Hâm còn chưa đối phó nổi, giờ lại thêm Từ Tuấn Thưởng ở đâu nhảy vào. Từ Tuấn Thưởng hăm hở: "Đi câu ở đâu đấy?"
Trình Hâm quay lại lườm cậu ta một cái, miễn cưỡng nói: "Ở nhà Trần Hân."
Từ Tuấn Thưởng hơi bất ngờ, hết nhìn cậu lại xoay sang nhìn hắn: "Nhà cậu ấy có hồ cá sao?"
Trần Hân xua tay: "Không, không có."
Trình Hâm nói: "Lần trước tao tiện đường đưa cậu ấy về nhà, thấy có nhiều ao chuôm, câu cá ở đấy thì còn gì bằng. Lần này tao định sang chơi hai ngày." Đương nhiên mục đích chủ yếu là đưa người ta về nhà.
Từ Tuấn Thưởng nhướn mày khi nghe đến hai tiếng "tiện đường" mà Trình Hâm nhấn mạnh, sau đó cười ý nhị: "Nhà Trần Hân ở đâu thế? Có xa không?"
Trần Hân cười căng thẳng: "Xa, xa lắm, ở, ở trấn Mễ."
Từ Tuấn Thưởng ném cho Trình Hâm một cái nhìn tinh tướng, nhưng cũng không tra hỏi hắn thêm, chỉ nói với Trần Hân: "Tôi chưa đến trấn Mễ bao giờ cả. Sẵn dịp đến chơi nhà cậu nhé?"
Khóe miệng Trình Hâm nhếch lên một nụ cười gian, bóp vai Từ Tuấn Thưởng: "Được đấy, vui phải biết. Trần Hân, nhanh đi sắp xếp hành lý đi, ta tạt sang nhà tôi một chốc rồi sẽ về nhà cậu. Tuấn Thưởng, còn mày?"
Trán Trần Hân đã lấm tấm mồ hôi, chẳng biết làm thế nào.
Từ Tuấn Thưởng từ nhỏ đến lớn chưa từng trải qua cuộc sống ở nông thôn nên lần này vô cùng háo hức: "Tao gọi bố tao mang hộ hành lý của tao về, còn tao đem theo vài bộ quần áo là được. Xe cộ thế nào?"
"Chú Lưu chở. Nhưng nói cho mày biết trước, ở vùng quê gian khổ lắm đấy, mày chuẩn bị tinh thần đi là vừa!" – Trình Hâm nói nửa đùa nửa thật.
Từ Tuấn Thưởng "điếc không sợ súng": "Mày mà còn đi được, chả nhẽ tao lại chùn? Trần Hân này, bọn tôi đến có làm phiền gia đình cậu không?"
Trần Hân liên tục gật đầu. Ngờ đâu Từ Tuấn Thưởng vỗ vai cậu, cười khanh khách: "Ha ha, vậy thì đành làm phiền mọi người vậy!"
Trần Hân khóc không ra nước mắt. Cũng may anh em Tào Kế chả thấy đâu, nếu không thì cả bọn chỉ có nước ra ngoài đồng mà ngủ. Dưới sự thúc ép, hăm dọa, mè nheo, nũng nịu, dỗi hờn của Trình Hâm, Trần Hân bất đắc dĩ thu dọn vừa xong, bị nhét ngay vào ô
-tô nhà hắn. Xe chạy đến khu biệt thự nguy nga của bố con họ Trình, Trần Hân bị lôi ra khỏi xe, rồi bị kéo xềnh xệch vào nhà.
Trình Hâm khệ nệ bê đống hành lý to oạch, bảo cậu cứ tự nhiên như ở nhà mình. Không phụ lòng Trình Hâm, Từ Tuấn Thưởng vào bếp mở tủ lạnh lấy hai chai nước khoáng, ra đĩnh đạc ngồi trên bộ xa
-lông, vắt chéo chân, cầm điều khiển mở điều hòa: "Trần Hân, sang đây ngồi cho mát!"
Trần Hân đứng khép nép, nhìn sàn nhà sáng loáng. Từ Tuấn Thưởng đang uống nước ừng ực vội kêu: "Cởi giày làm gì, có lên lầu đâu! Lại đây, uống nước đi. Giời ơi, lại còn khách sáo!"
Trần Hân rụt rè ngồi xuống chiếc ghế đơn trong góc, đưa mắt nhìn quanh gian phòng khách mà ngẩn ngơ. Trước đây, cậu chỉ thấy cảnh tượng xa hoa thế này trên truyền hình.
Dì giúp việc bưng ra một đĩa trái cây ướp lạnh đã gọt sẵn, cười đon đả: "Tuấn Tuấn bảo bạn ăn hoa quả này!"
Từ Tuấn Thưởng cười nói: "Cám ơn dì ạ! Trần Hân, ăn đi!" rồi xiên một miếng lê cho vào miệng.
Trần Hân vội nói: "Cháu, cháu cảm ơn bác."
Dì giúp việc cười: "Cứ tự nhiên cháu nhé. Muốn ăn gì cứ bảo dì." rồi quay vào bếp.
Trần Hân dè dặt nói với Từ Tuấn Thưởng: "Tuấn, Tuấn Thưởng, nhà, nhà tôi, không có điều, điều hòa, nóng, và muỗi, muỗi lắm." Cậu không dám nói nhà mình còn chẳng có cả toa
-lét gạt nước, chẳng có vòi tắm gương sen, cũng chẳng dám nghĩ hai vị thiếu gia làm sao chịu nổi vài giờ cứ đừng nói là qua đêm ở đấy.
Từ Tuấn Thưởng sờ cằm: "Thì ra là thế, quả thật là hơi thiếu tiện nghi. Nhưng không sao, một người diễn viên tương lai như tôi cần phải trải nghiệm cuộc sống của bà con quần chúng." – nói xong cười tít mắt với Trần Hân.
Dì giúp việc lại đem lên bánh ngọt mới ra lò: "Ồ, sao cháu không ăn? Ăn đi cháu, ngại cái gì!"
Trần Hân gật đầu nói: "Cháu, cháu cám ơn." – rồi nhìn đĩa hoa quả lạ mắt, cầm lấy một miếng lê. Cậu bắt đầu sốt ruột, chả biết Trình Hâm làm gì mà lâu thế.
Từ Tuấn Thưởng đẩy một đĩa bánh ngọt đến trước mặt cậu: "Còn sớm, vội làm gì. Cậu ăn đi, không lại đói."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!