Chương 46: Hè Về

Tối hôm ấy phát hết bài thi, Trần Hân đạt tổng cộng 996 điểm, tuy không phá mốc 1000 nhưng vẫn thừa sức giữ vững ngôi đầu, hơn Trương Diệp Huy 57 điểm.

Tổng điểm của Trình Hâm là 498, đúng bằng một nửa của Trần Hân.

Chỉ vì Trần Hân tụt vài điểm mà Trình Hâm xoắn xuýt mãi không thôi, quên cả nỗi buồn vì chính mình điểm thấp.

Trần Hân cười, trấn an ngược hắn rằng đề lần này khó hơn lần trước, có phải lúc nào cũng đạt trên 1000 điểm đâu.

Tháng năm.

Chỉ còn một tháng là đến kỳ thi lớn của đời người.

Trong bầu không khí khẩn trương của học sinh lớp 12, man mác những nỗi niềm của mùa hạ cuối cùng dưới mái trường trung học.

Loa phát thanh trong trường thi thoảng phát những bài hát chứa chan cảm xúc: "Bạn cùng bàn", "Người anh em giường trên", "Kỷ niệm quay về"..

Học sinh lớp 10 có lẽ chưa hình dung được nỗi buồn chia tay của đàn anh cuối cấp, thế nhưng lòng cũng nao nao, bồi hồi: Sắp đến lúc phải phân ban, chia lại lớp.

Phương Tuyển thông báo:

Tháng sáu sẽ điền phiếu nguyện vọng phân ban, đề nghị các học sinh cân nhắc kỹ càng, tham khảo thêm ý kiến của gia đình mà lựa chọn ban tự nhiên hoặc ban xã hội.

Mọi người sắp phải quyết định một điều trọng đại mà chỉ mới hôm qua tưởng chừng còn xa vời lắm.

Trần Hân chắc chắn sẽ chọn ban khoa học tự nhiên.

Trình Hâm không thích học bài nhiều, cũng đi theo cậu.

Tào Kế Tiếp học lệch lý hóa sinh, rõ ràng cũng thế.

Từ Tuấn Thưởng và Tào Kế lại bối rối, đắn đo.

Từ Tuấn Thưởng học tầm tầm, các môn tự nhiên nhỉnh hơn một ít.

Có điều cậu ta sẽ thi vào trường nghệ thuật, mà lý hóa sinh lại đòi hỏi làm bài tập thật nhiều, chỉ sợ không đủ thời gian luyện thi năng khiếu.

Vì thế Từ Tuấn Thưởng quyết định chọn ban xã hội.

Về phần Tào Kế, thành tích chỉ hơn được Trình Hâm, các môn xã hội thì lười học bài, các môn tự nhiên lại không ưa bài tập.

Sau một thời gian "đấu tranh tư tưởng

", Tào Kế vẫn chưa biết chọn ban nào. Lúc ăn cơm, Từ Tuấn Thưởng bảo:"Xem Lưu Niệm Niệm chọn ban nào thì mày cứ theo quách cho xong!"

Tào Kế ấp úng:

"Cậu ấy.. cậu ấy vẫn chưa quyết được."

Tào Kế Tiếp "xì" một tiếng: "Chọn cùng một ban cũng chưa chắc vào cùng một lớp đâu, đừng mơ!

"Lời này làm cả bọn ngớ ra. Trình Hâm cũng thế. Ừ nhỉ! Sáu lớp xã hội, sáu lớp tự nhiên, nhỡ nhà trường lại xáo trộn thì sao? Không không! Hắn phải bằng mọi giá vào cùng lớp, cùng phòng ký túc với Trần Hân mới được! Từ Tuấn Thưởng thở dài:"Chúng mày đều chọn tự nhiên, chỉ một mình tao vào xã hội.

Nghỉ hè xong lại phải tách ra rồi, buồn quá!"

Tào Kế nói: "Tao vẫn chưa quyết định mà!

"Mọi người trầm ngâm một lúc. Trần Hân cũng rất quý các bạn, chẳng muốn rời xa. Sau cùng Trình Hâm cười:"Thôi, Tuấn Thưởng phải học nghệ thuật mà.

Chúng ta nếu có khác lớp thì cũng cùng trường, ngoài giờ học lại tụ tập như cũ, như Kế Tiếp đấy, có sao đâu!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!