Chương 40: Em Hãy Tựa Đầu

Trình Hâm vừa chạy 5 km đường rừng, giờ lại phải cõng Vương Tiệp Dư đi gần 500 mét, dù có là mình đồng da sắt thì đến đích cũng đã mệt lử.

Giao Vương Tiệp Dư cho thầy phụ trách xong, vừa lúc thấy Thư Tịnh ở đấy.

Hai người gặp nhau đã lời qua tiếng lại, cuối cùng cãi nhau to.

Trình Hâm nghiêm khắc trách cứ: "Em không biết tinh thần đồng đội là gì à? Vì em bỏ đi một mình nên Vương Tiệp Dư mới ngã bong gân đấy!"

Thư Tịnh đanh đá: "Thế còn anh, anh cũng bỏ chúng tôi lại ngay từ đầu thì sao?

"Đôi co một lúc, chợt mắt Trình Hâm nhìn đến chỗ Trần Hân đang ngồi cạnh Vương Tiệp Dư đã được băng bó xong xuôi. Ngoại trừ Liễu Hòa Thiễn thì Trần Hân chưa từng trò chuyện với nữ sinh nào sôi nổi thế này. Hắn liền mặc kệ Thư Tịnh, chạy sang ngay, hỏi:"Xong chưa, chân thế nào rồi?"

Vương Tiệp Dư cười nói: "Đỡ đau rồi.

". 1. 1001 Phương Pháp Nghịch Tập Của Vương Phi Bá Đạo 2. Bước Ra Bóng Tối Để Yêu Anh 3. Đêm Nay Mạc Gia Chủ Lại Đến 4. Trùng Sinh Để Gặp Người"Vậy cậu nghỉ ngơi đi, đừng cử động nhiều."

"Cám ơn các cậu."

Hắn kéo áo Trần Hân: "Đi xem kết quả thế nào.

"Chưa đến nơi đã gặp Từ Tuấn Thưởng quay về. Cậu ta thông bào:"Có kết quả rồi.

Đội các cậu xếp thứ tám, đội chúng tôi xếp thứ tư.

Chẳng được giải rút gì cả."

Thành tích này đã vượt quá mong đợi của Trần Hân: "Xếp, xếp thứ tám, kia à?"

Từ Tuấn Thưởng cười nói:

"Ừ. Dù sao chúng ta cũng về đến đích mà. Còn bốn đội chưa về đấy, chắc lại lạc đường rồi."

Trần Hân cũng bật cười.

Cậu rất hứng thú với trò chơi việt dã.

Trình Hâm đứng cạnh giơ tay xoa đầu cậu:

"Kết quả cũng tạm được. Lần đầu tiên cậu tham gia mà chơi khá phết!"

Được hắn khen, Trần Hân phổng mũi.

Trình Hâm nói: "Vui lắm phải không? Lần sau chúng ta tự bày lộ trình chơi với nhau nhé."

Mắt Trần Hân sáng lên nhìn hắn: "Thật, thật thế ư?"

Trình Hâm gật đầu:

"Thật chứ. Tôi còn có thể tổ chức những trò đơn giản. Thôi, đi ăn trưa. Đói lắm rồi, buổi chiều chơi tiếp."

Sau cuộc thi việt dã, nhà trường thông báo cho phép các học sinh tự do hoạt động, đến bốn giờ chiều tập hợp lên xe.

Ba người liền đi gọi anh em Tào Kế đến, ngồi trên thảm cỏ, bày hết thức ăn ra đánh chén.

Ai nấy đều đã đói cồn cào.

Lúc trưa chơi trò việt dã vừa mệt vừa đổ nhiều mồ hôi, nhìn những bánh mì, bánh bích quy, sôcôla, sữa tươi đem theo, mọi người đều nhạt miệng.

Món củ cải muối và cá cơm rang của Trần Hân tuy giản dị lại được nhiệt liệt hoan nghênh, vừa bày ra đã bị cướp sạch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!