Chương 39: Bạn Đồng Hành

Cuộc việt dã có 28 lớp tham gia, mỗi lớp cử 8 người, tổng cộng hơn 200 học sinh.

Vì lý do an toàn nên hầu hết quãng đường đều nằm trên những tuyến tham quan du lịch, đều đã thành đường mòn trong rừng.

Mọi người ùn ùn ra quân, chẳng mấy chốc đã đến trạm đầu mà chẳng cần liếc đến bản đồ một phát.

Đó là một gốc cổ thụ, có cắm cờ màu xanh lá mạ.

Mọi người cầm con dấu treo trên cột cờ, đóng vào thẻ, cười xòa vì trò chơi quá đơn giản.

Trình Hâm đóng dấu xong, nghiền ngẫm nhìn bản đồ, nói với đồng đội: "Mọi người chú ý, không thể hoàn toàn tin bản đồ, điểm trạm không khớp lắm."

Trần Hân kinh ngạc: "Sao, sao lại thế?"

Trình Hâm cười ha hả:

"Kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm thôi. Cây cỏ, thậm chí sườn dốc cũng có thể thay đổi mà. Vừa dựa vào bản đồ, vừa dựa vào trực giác, còn cần vận may nữa đấy!"

Vương Tiệp Dư cũng là lần đầu tham dự.

Cô bé tỏ ra lo lắng:

"Chết rồi. Làm thế nào đây?"

Trình Hâm phì cười: "Đừng lo! Cậu cùng Thư Tịnh cứ bám sát nhau mà thảo luận."

Thư Tịnh vội nói: "Sao bọn em lại phải thảo luận? Đã có anh rồi còn gì?"

Mắt Trình Hâm mở to:

"Em đùa à? Cứ bám nhau thì đến lúc nào mới về đích được. Bọn anh còn phải phụ trách 5 trạm tự do kia mà. Xem này, trạm 17 ở giữa trạm số 5 và số 6 thấy không? Hai cô cứ thong thả mà đi, chúng tôi phải chạy trước. Trần Hân, đi thôi."

Trần Hân vội chạy theo hắn.

Hai nữ sinh cố nhanh chân, thế nhưng đường núi gập ghềnh, cũng khó bám theo thật sát.

Trình Hâm căn dặn: "Trần Hân này, trong rừng địa hình phức tạp, cậu phải cẩn thận đấy, biết chưa?"

"Ừ.

"Trạm thứ 2 khó hơn trạm đầu. Trên bản đồ vẽ một mảng rừng thưa, thế nhưng hai người tìm mãi mà không thấy. Trình Hâm lấy la bàn ra đối chiếu:"Phải đi về hướng đông nam một tí, cậu thấy không?

"Trần Hân hiểu ra. Bản đồ cũng chỉ giúp định vị bước đầu, phải tham chiếu các cột mốc trên đó kết hợp với la bàn mà định hướng, tìm được đến nơi lại phải phán đoán vị trí chính xác của lá cờ. Hai người đi về phía đông nam, quả nhiên gặp rừng cây nhỏ. Vài người đến trước đã sục sạo tìm cờ. Trình Hâm tìm thấy trạm 2 sau một tảng đá. Đóng dấu xong, Trần Hân băn khoăn hỏi:"Hai bạn ấy, có tìm, tìm được không?

"Trình Hâm lấy chai nước uống thể thao trong ba -lô ra, vặn nắp đưa cho cậu:"Đừng lo, thế này đã là gì.

Thư Tịnh cũng tài lắm đấy, chơi mãi rồi mà!

"Trần Hân không từ chối, cầm chai nước uống một hơi. Trình Hâm đưa một thanh sôcôla cho cậu:"Ăn đi, chốc nữa đến trạm 3 rồi, cậu phải tự tìm trạm đấy.

"Hắn mỉm cười, trong ánh mắt có một thoáng lo âu. Trần Hân nhìn phong kẹo, lắc đầu:"Tôi, tôi có, thức ăn rồi."

"Đành là thế, nhưng cái này bổ sung năng lượng nhanh hơn, lại dễ bẻ thành từng mẩu nhỏ. Cậu cứ cầm đi, đừng ngại." Dứt lời, hắn mở ba

-lô của cậu ra, nhanh tay nhét thêm ít thịt bò khô, hối thúc: "Mau mau, bọn kia đi trước rồi kìa!

"Trần Hân vội vội vàng vàng, quên luôn từ chối thức ăn vặt của Trình Hâm. Đến trạm 3, cả hai tham khảo kỹ bản đồ, bàn bạc vị trí trạm thứ 16 thật chu đáo. Trình Hâm bóp vai Trần Hân:"Được rồi, từ giờ cậu phải tự lực cánh sinh thôi.

Cố lên nhé, tôi đợi cậu ở trạm số 14."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!