Chương 21: Tương Tư

Siêu thị tiện lợi ở cạnh căn

-tin, không nhận tiền mặt mà chỉ cà thẻ cơm, hay gọi đúng tên chính thức là "Thẻ sinh hoạt nội bộ

". Thường ngày học sinh lại không được phép ra khỏi cổng, mà siêu thị lại là cửa hàng duy nhất trong trường nên cực kỳ ăn nên làm ra. Hôm nay chủ nhật, lại quá giờ cơm, căn -tin vắng tanh còn siêu thị chỉ còn mấy mống. Trình Hâm dám chắc nhân viên siêu thị sẽ nhớ rõ người nào đến đây chiều nay quẹt thẻ hết cả nghìn đồng. Hắn vơ đại vài món đem đến bàn thu ngân, nở nụ cười thân thiện:"Chị ơi tính tiền hộ em với! Ái chà, hôm nay vắng thật đấy, ngày thường cứ gọi là chật như nêm."

Chị thu ngân hơn ba mươi tuổi, vừa quét mã hàng vừa nói:

"Đúng thế đấy, hôm nay là chủ nhật mà. Của em hết mười ba đồng, năm hào.".

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||

Trình Hâm lấy thẻ ra quẹt: "Chị này, làm ơn cho em hỏi tí, chiều nay chị có để ý thấy ai đến đây mua hàng thật là nhiều không? Ít nhất cũng một nghìn đồng ấy?

"Trần Hân hồi hộp. Chị thu ngân ngừng lại:"Mua đến một nghìn đồng à? Chị không thấy."

Trình Hâm lại hỏi: "À, chị này, thế chiều nay có ai mang thẻ cơm mà có đến một nghìn mấy trăm đồng không?"

Chị thu ngân suy nghĩ một chốc:

"Để xem.. Hình như là có!"

Tim Trần Hân lại đập nhanh.

Trình Hâm hỏi tiếp: "Chị có nhớ ai cà thẻ ấy không? Con trai hay là con gái?"

"Hình như là con trai thì phải."

"Chị có nhớ bộ dạng người ấy không?"

Chị thu ngân lắc đầu:

"Ồ, chị không nhớ đâu. Học sinh trong trường đến tận hai ba nghìn chứ ít gì. Cơ mà em hỏi làm gì thế?"

Trình Hâm cũng không giấu giếm: "Bạn em được nhà trường cấp một nghìn mấy trăm đồng vào thẻ làm sinh hoạt phí cả một học kỳ, thế mà trưa nay lại bị ai đó lấy cắp, lúc lên khóa thẻ mới biết mất đến 1300 đồng chị ạ!"

Chị thu ngân nhìn sang Trần Hân, thấy cậu học trò nom chăm chỉ hiền lành không cầm được nước mắt, mủi lòng:

"Khổ thân em. Đứa nào mà độc ác thế không biết! Khổ nỗi chị lại không nhớ.. À mà để chị xem, hôm nay có mấy hóa đơn trên 100 đồng, nhưng lại không phải cùng một người mua.."

Trình Hâm cười lạnh, thầm nghĩ: Hừ! Thật là giảo hoạt, còn có đồng bọn cơ đấy! Thấy Trần Hân khổ não, hắn liền an ủi cậu:

"Không sao đâu, thế nào tôi cũng bắt được bọn chúng cho mà xem! A chị này, hình như đầu năm học siêu thị ta vừa trang bị máy quay hình, đúng chứ?"

"Ừ đúng rồi, em nhắc thì chị mới nhớ! Nhưng chị không có quyền truy cập. Hai đứa đi tìm thầy giáo thử xem, biết đâu là được việc đấy!"

Trình Hâm gật đầu:

"Vâng ạ. Bọn em đi đây, cám ơn chị nhé!"

"Ừ! Mau đi đi!

"Cả hai ra khỏi siêu thị. Trần Hân nói:"Làm, làm thế nào đây?"

"Chúng ta đi tìm thầy giáo. Đừng lo, tiền tiêu trong nội bộ trường, thế nào cũng sẽ tìm ra."

Trần Hân vẫn lo lắng tìm được người mà không đòi được tiền.

Trình Hâm vươn tay xoa xoa đầu cậu một lúc lâu, như để bù vào những ngày xa cách:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!