Chương 45: Bình minh

Tần Vũ Dương rửa mặt rất nhanh, mặc một cái áo choàng

tắm rộng thùng thình chầm chậm đi ra, hai tay Cố Mặc Hàm đặt ở sau đầu, nghiêng

người dựa vào trên giường nhìn ngắm mỹ nhân trình diễn dục đồ. Cơ thể nhỏ nhắn

của cô dán vào áo choàng tắm, đầu tóc ướt sũng, phơi bày làn da màu hồng phấn

ra bên ngoài, càng lộ vẻ tinh xảo trong sáng, Cố Mặc Hàm thật muốn bắt lại đây

mà yêu thương thật nhiều.

Tần Vũ Dương khẩn trương không biết tay chân nên đặt ở

đâu, con mắt không biết đang nhìn về phía nào, nhưng lại cố làm ra vẻ bình tĩnh

mở miệng: "Chuyện

đó, tối hôm qua tôi uống nhiều quá, anh cứ xem như cái gì cũng không có xảy ra

đi."

Đàm phán quan trọng nhất là khí thế, giờ phút này Tần

Vũ Dương quần áo không chỉnh tề, ấp a ấp úng, ý chí không mạnh mẽ, có chỗ nào

khí thế để nói được chứ?

Nhưng lại có một loại người khí thế là bẩm sinh, không

cần cố tỏ ra mà là từ trong xương cốt tản mát ra, làm cho người ta không thể

xem nhẹ được, ví dụ như, Cố Mặc Hàm. Anh giờ phút này, ngay cả quần áo không

chỉnh tề còn chưa nói tới, bởi vì anh căn bản là không có mặc quần áo, nhưng

vừa mở miệng lại là khí thế mười phần.

"Đó

là lời kịch của anh, tối hôm qua đã dùng rồi." Cố Mặc Hàm vẻ mặt thuần lương nhắc nhở cô.

Tần Vũ Dương giờ phút này rất hối hận, tại sao tối qua

cô lại tràn đầy đồng cảm mà cho rằng Cố Mặc Hàm uống quá nhiều, nhìn anh tối

qua dũng mãnh thiện chiến, lại nhìn tinh thần sảng khoái hiện giờ, anh có chỗ

nào giống bộ dạng uống nhiều chứ?

Cố Mặc Hàm tiếp tục chậm rãi mở miệng, ý vị trêu tức

mười phần: "Nghe

nói, Tần Vũ Dương của Đằng Đạt trẻ tuổi xinh đẹp, kinh nghiệm giỏi giang, như

thế nào mỗi lần anh nhìn thấy đều là cô gái nhỏ khúm núm vậy? Cưng à, em đối

với anh thật đúng là không giống nha."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!