Hai người dùng xong cơm tối liền đến thẳng tiệm tóc
thường đi, tiệm tóc này dùng những tay nghề tinh xảo kia và giá cả cao thái quá
nên có tiếng ở thành phố C. Phụ nữ là loài động vật linh trưởng, ngoại trừ
thích dày vò đàn ông ra, thì chính là thích dày vò mái tóc của bọn họ.
Lúc Tần Vũ Dương và Lãnh Thanh Thu đến nơi, thì người
đến người đi, làm ăn phát đạt, phía trước xếp hàng rất nhiều người, thật may là
Lãnh Thanh Thu đã sớm đặt hẹn trước. Sau khi gội đầu xong thì thợ cắt tóc quen
thuộc đã chờ rồi.
"Ngài
có yêu cầu gì?"
Tần Vũ Dương vuốt vuốt lọn tóc, kỳ thật gần đây cô
không có dự định làm lại tóc nên chỉ thuận miệng nói: "Hấp
dưỡng đi! Tiện thể đổi lại màu luôn."
"Ngài
muốn đổi lại màu gì?"
Tần Vũ Dương nhìn nhìn mình trong gương: "Cô
thấy ưng là được rồi!"
Mái tóc này của Tần Vũ Dương vẫn luôn do vị cắt tóc
này để ý, nói đến vị cắt tóc này, ngoại trừ so với phụ nữ da dẻ còn muốn trắng
nõn tinh khiết, kiểu tóc model, vóc người cao gầy, lưu lại ấn tượng sâu sắc
nhất cho Tần Vũ Dương chính là: kỳ thật anh ta trưng cầu ý kiến của cô chỉ là
việc lướt qua thôi, nếu như câu trả lời của cô và câu trả lời trong lòng của
anh ta không hợp nhau, anh ta sẽ đem hết tất cả vốn liếng nói ra để thuyết phục
cô nghe theo ý kiến của anh ta. Sau khi Tần Vũ Dương trải qua mấy lần dạy dỗ,
đã thăm dò tính tình của vị tạo mẫu tóc này, cho nên trên cơ bản câu trả lời
chính là: câu trả lời không có bất kỳ chủ kiến nào là tùy tiện, anh nhìn là
được rồi, cũng may hiệu quả cuối cùng cũng không tệ lắm.
Mà bên kia Lãnh Thanh Thu đã bắt đầu miêu tả các mục
yêu cầu của cô ấy: "Kéo
thẳng, đừng nhuộm, về phần kiểu tóc thì, phải như chim nhỏ nép vào người
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!