Chương 3: Vui mừng gặp nhau

Từ văn phòng Đổng sự Tôn đi ra, Tần Vũ Dương trở lại

văn phòng, đang chuẩn bị đi vào cửa thì quay đầu lại hỏi thư kí: "Mới

vừa rồi thế nào lại loạn như vậy?"

Đôi mắt to của thư kí đột nhiên sáng rực lên: "Mới

vừa rồi Đổng sự Tôn đưa đến một người đàn ông đặc biệt đẹp trai, wow, ngoài đời

tôi cho tới bây giờ còn chưa nhìn thấy qua một người đàn ông trẻ đẹp trai đến

vậy!"

Tần Vũ Dương dường như từ trong ánh mắt của cô ta có

thể nhìn thấy những quả bong bóng màu hồng, còn có hình trái tim nữa.

Mỉm cười một lúc, rồi nói: "Ồ, hèn

chi." Trong lòng lại bồi thêm

một câu: Cố Mặc Hàm, anh thật đúng là yêu nghiệt mà.

Ban đêm, khi Thạch Lỗi đẩy cửa vào, nhìn thấy Cố Mặc

Hàm đứng ở trước cửa sổ phòng làm việc, ngón tay có hơi điểm hồng, khói trắng

lượn lờ, thân ảnh cao lớn đứng giữa buổi chiều tà, có một sự cô đơn không thể

nói nên lời.

Thạch Lỗi sửng sốt, không biết có nên lên tiếng gọi

cậu ta hay không.

Rất nhanh, Cố Mặc Hàm xoay người lại, hỏi anh: "Chuyện

gì?"

"Không

có gì, cùng đi ăn tối đi."

Lúc nửa đêm, Tần Vũ Dương bị điện thoại đánh thức, vừa

nhìn đồng hồ, đã hơn một giờ đêm, cô nhìn số hiển thị, giận dữ nhận: "Lãnh

Thanh Thu, cậu giỏi lắm tìm đến tớ có việc khẩn cấp gì, nếu không, cậu nhất

định phải chết!"

Bên kia Lãnh Thanh Thu cũng không giống như sẽ bị cô

uy hiếp, cười hề hề nói: "Tớ

uống say rồi, vẫn ở chỗ cũ, cậu tới đón tớ đi!" Không đợi cô trả lời liền tắt điện thoại.

Tần Vũ Dương thở dài một tiếng, không thể không rời đi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!