Chương 26: (Vô Đề)

"kít...." tiếng thắng xe của chiếc xe tải. nó nhắm mắt như chờ cái gì đến sẽ đến "uỵch" bóng ai đó vút qua ôm nó ngã và lề

_.... em bị sao vậy hở?... muốn chết sao?... em có biết tôi muốn vỡ tim vì em hok?

- Bảo xã một tràng vô mặt nó - ... ư ư đau đầu quá...

_này anh anh có sao hok? Bảo Bảo

- nó hoàn hồn lo lắng cho anh Bảo ngất trong tiếng kêu thảm thiết của nó

"òo... ee... íi " tiếng còi xe cứu thương Bảo được đưa vào bệnh viện

30 sau

_bác sĩ bác sĩ, anh ấy có làm sao hok bác sĩ?

- nó lo lắng đến tột độ

_cô đừng lo anh ta hok sao

- Bác sĩ báo tin lành

- Àh tôi muốn hỏi cô 1 câu....

_bác sĩ cứ nói

- nó đã bình tĩnh đc phần nào

_có phải anh ta đã từng bị mất trí?

_vâng ạh

- nó trả lời

- nhưng có gì hok bác sĩ

_vậy thì xin chúc mừng, anh ấy có một số dấu hiệu khôi phục lại được trí nhớ, còn thời gian hồi phục thì chúng tôi chưa thể xác định rõ

- ông bác sĩ ôn tồn

_phew vậy thì tốt quá, càm ơn Bác sĩ

- nó thở phào nhẹ tênh rồi bước vào phòng Bảo

_anh hãy mau chóng lành bệnh, hãy nhớ ra em nhé

- rồi nó hôn nhẹ lên môi anh cùng với làn nc mắt lăn dài rồi thiếp đi lúc nào hok biết

"đồ ngốc ạh, cho dù anh có mất trí nhớ hay là một thằng điên thì người anh yêu vẫn là em"

rồi hắn tự nghĩ tự cười rồi trong đầu Bảo lóe sáng 1 điều gì đó (điều gì ta?)

Sáng hum sau

_hơ... ơi

- nó vươn vai tĩnh giấc

_em dậy rồi àh?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!