Thời gian cứ như thế mà trôi đi, nó vs bi h2 lại trở thành "cạ cứng", có thể còn hơn thế nhưng Bảo vẫn chưa xác nhận đó là t/c gì.
"cạch..." tiếng mở cửa và Hân bước vào phòng Bảo
_anh àh! hum nay mình ăn tối nhá
- Hân nói giọng năn nỉ
_nhưng anh đã có hẹn với Janie rồi
- Bảo nói
_chẳng lẽ cô ta quan trọng hơn em sao
- Hân nũng nịu
- nhưng chẳng phải lúc ở BV anh rất ghét cô ấy sao?
_nhưng bi h` thì khác
- Bảo nói nhưng hok nhìn Hân
_khác ư? chẳng lẽ anh yêu cô ta?
- Hân nghi ngờ
_anh... nhưng bi h` em là bạn gái anh
- Bảo nói nhưng thật sự anh hok yêu cô ta
_vậy tại sao anh hok đi ăn với em mà đi với cô ta? như vậy mà gọi là bạn gái sao?
- Hân nói như rưng rưng
_thôi được rồi, anh sẽ hoãn hẹn đc chưa
- Bảo hok còn cách nào khác hok thôi ng` ta lại đồn chuyện linh tinh, mệt.
_vậy mới được chứ
- Hân nói như vớ được vàng
- em yêu anh
_ùhm
- hok hề nói lời yêu
Hân ra ngoài rồi, Bảo lôi pé "dzế" xinh ra " píp píp"
"buzzzzzzzz" tiếng rung tin nhăn vang lên, nó mở đt ra
"Xin lỗi nhưng hum nay tôi bận rồi, hok đi với cô được"
"hừm"
- nó nghi nghi
Hân đang đi ngoài hành lang, thì có 1 bàn tay nắm và kéo cô ta vào bên góc tường
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!