Chương 23: (Vô Đề)

Và thời gian trôi qua cũng đạ 2 tuần, Bảo đã đc về nhà. hắn và Hân cứ quấn lấy nhau (kì dzạ ta).

Một hôm, Bảo nổi hứng

_àh Hân này, em làm Obento cho anh ăn nha

_àh àh, ùhm cũng được ạh

- hơi lấp bấp nhưng ngọt xớt

_vậy mai nha

- Bảo hẹn

_dzạ - (teo teo rùi con ơi)

Thế là Hân phải "dzạ

"thôi chứ sao nhưng Hân thì lại là 1 đứa con gái quen sống trong giàu sang nên có đụng vô ba cái thứ đó đâu mà biết làm. _alô dì Ba àh tôi cần có 1 hộp Obento ngay cho sáng mai - Hân ra lệnh rồi cúp cái rụp (đúng là nhà giàu) rồi đi thẳng về phía vũ trường Paradise (tự đặt lun)"trời, mình đâu có biết làm cái O .. to to (Obento) gì đâu"

- bà người làm cũng bó tay nên đành ra tiệm Obento cho dành cho khu Nhật Bản để mua (sax)

còn về nó thì vẫn đang chăm chút cho từng chú gấu bông cầm kiếm (dzậy cho dzống siu nhân, hi`hi`) vì sắp tới ngày sinh nhật hắn.

Sáng hôm sau

_đây nàh, Obento của anh đây

- Hân chìa ra 1 chiếc hộp màu đen

_thanks, Beautiful lady

- Bảo cười rồi mở hộp cơm ra nếm thử

_wow, cũng rất ngon nhưng hok phải mùi vị như lúc trước nữa (cơm tiệm mà sao giống được -_-)

- Bảo nhận xét

_dzậy là hok ngon hả?

- Hân xìu mặt

_hok phải, ngon lắm nhưng anh nhớ hok lầm hương vị này giống tiệm Obento Usagi & Ringo (nghĩa là con thỏ và trái táo)

- Bảo suy ngẫm

_ùh chắc trùng hợp, hì hì

- mặt Hân hơi tái đi vì xém bị phát hiện

Rồi Hân ra ngoài, nhấc điện thoại (các pợn đoán xem gọi cho ai)

_alô, thưa cô Hân

- dì ba lên tiếng

_cô mua cơm hộp này ở đâu? hả

- Hân tức giận quát (nhưng hok to lắm)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!